"Leng keng, leng keng, leng keng." Hình như đó là tiếng chuông loáng tháng đâu đây, Lâm Quốc Hào đột nhiên đứng thẳng người, cái đầu trong tay anh ta lăn xuống đất. Anh ta nhấc chân đi về phía cửa, sợi dây đỏ vẫn quấn quanh người siết chặt thân thể anh ta, nhưng Lâm Quốc Hào tựa hồ như không có cảm giác gì. Hạ Đông Hải lập tức buông tay, Lâm Quốc Hào liền bay ra ngoài, "rầm" một tiếng, chiếc gương đồng vốn đặt trên khung cửa rơi xuống. Cái đầu người nằm dưới đất theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.