“Anh, anh không sao chứ?” Tôi nhíu mày nhìn chằm chằm Đại Ngốc, không biết là kẻ thù hay là bạn. Đại Ngốc nhìn tôi chằm chằm nói: "Minh Dương, ta là sư phụ của con" Nói xong, anh ấy bế Hạ Đông Hải đang nằm trên xe đẩy, chúng tôi nhanh chóng chạy ra phía bên ngoài. Có âm thanh đang đuổi theo chúng tôi từ phía sau, Đại Ngốc bảo tôi đừng quay đầu nhìn, tôi cố gắng hết sức đâm đầu chạy thậm chí còn không có cơ hội để thở. Cũng không biết chạy bao lâu, Đại Ngốc đột nhiên
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.