Hạ Đông Hải mắt nhìn chằm chằm Lý Tân Khải. Cậu ta từ từ vén áo Lý Tân Khải lên, mới hôm qua chỉ là nứt nẻ tay hôm nay đã có hiện tượng thối rữa. Vẫn còn vài miếng thịt rơi xuống chăn, nhưng lạ là vết thương của cậu ta không chảy máu, những miếng thịt khô như đất 0ruộng cằn cỗi. “Tôi tuy rằng chưa tận mắt chứng kiến người bị trúng cổ như thế nào, nhưng qua tình trạng của Lý Tân Khải ngoài trúng cổ ra không còn cách giải thích nào khác.” Hạ Đông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.