“Bụp” một tiếng không biết con quỷ kia có sao không còn tôi thì đau tới suýt nữa thổ huyết. Tôi dùng lực kéo chăn của Hạ Đông Hải, cậu ta mơ mơ hồ hồ mở mắt liếc tôi một cái rồi lại nhắm mắt lại. “Này, tôi đói rồi.” Tôi không muốn quấy rầy cậu ta nhưng dạ dày vì đói nên quặn lên rất khó chịu. Hạ Đông Hải quay đầu liếc tôi một cái rồi giơ tay ra hiệu về phía tôi, tôi biết cậu ta lại muốn tiền, trong mắt chỉ có tiền. Tôi sờ mò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.