Tôn Tử thật sự giận rồi, đứng trên lập trường của cậu ấy, người anh em như tôi cũng quá đáng, nhất định muốn giữ cậu ấy lại tra án, bây giờ lại không chịu nói cho cậu ấy biết nguyên do trong đó. Tôi nhìn Tôn Tử, mặc dù bình thường cậu ấy là người vô tư qua loa, nhưng tuyệt đối không phải loại đàn ông lắm mồm, tôi do dự một lúc rồi tránh nặng tìm nhẹ kể lại cho Tôn Tử nghe. Đại khái là nói cho cậu ấy biết Bảo Châu là con gái ruột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.