Tôn tử bị điệu cười của tôi làm cho sửng sốt, ngơ ngác nhìn tôi thấp giọng hỏi: “Minh Dương cậu, cậu…rốt cuộc cậu bị làm sao vậy? Không phải cậu vì áp lực quá lớn mà phát điên rồi chứ?” “Cậu mới bị điên, tôi hiện giờ đang rất vui.” Tôi vừa nói vừa tự vỗ ngực mình, biểu thị cho cậu ta thấy cơ thể của mình vẫn rất tráng kiện. “Cậu đó, hôm nay ở bệnh viện dọa tôi sợ chết đi được, tôi cứ tưởng cậu thực sự đã điên mất rồi.” Tôn Tử nói xong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.