Không biết thằng nhóc này có chọc tôi không, tôi đọc đi đọc lại ba lần, niệm xong thì trời đã tối hẳn. Hạ Đông Hải ngáp một cái, hẳn đã ngủ mấy giấc rồi. “Được rồi, đi thôi.” Hạ Đông Hải dụi mắt nói với tôi. Tôi đứng dậy nhìn xuống giếng, vì trời đã tối nên tôi không thấy gì cả, dưới giếng chỉ là một khoảng tối đen. "Tiểu Phân? Tiểu Phân?" Tôi thì thầm. Hạ Đông Hải kéo cánh tay tôi: "Cậu còn không tin thì tôi biết làm sao? Vãng Sinh chú đã niệm rồi, hồn phách cô ấy có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.