Mặt Thanh Thanh hiện lên sự vui mừng khôn xiết. Tôi có thể nhìn ra được cô ấy vui tới mức nào, sư phụ thì ngược lại, nét mặt sa sầm rất đáng sợ. Tôi biết trong lòng ông ấy đang nghĩ gì. Ông ấy là đạo trưởng, sao có thể để một đứa trẻ như vậy được sinh ra? Nhưng sư phụ cũng không ngắt lời Thanh Thanh mà nói với tôi: “Chúng ta phải nhân trời tối mà xuống núi nếu không bị người khác phát hiện thì rất phiền phức.” “Vâng.” Để không lưu lại dấu vết, Hạ Đông Hải
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.