Máu, sàn nhà khắp nơi đều là máu. Liễu Trường Minh ngã xuống vũng máu, tay vẫn nắm chặt vạt áo của Thanh Thanh. Tôi chỉ có thể đứng một bên trừng mắt nhìn cảnh này diễn ra. “Đừng, đừng mà!” Tôi hét to sau đó ngồi bật dậy. Đằng sau đầu truyền tới một cơn đau dữ dội, giống như vừa chịu một cú đánh mạnh. Tôi giơ tay ra sờ sau gáy phát hiện đầu đang bị quấn băng gạc đau như búa bổ chỉ đành ôm đầu, cảm giác như sắp chết tới nơi. “Bịch!” Một tiếng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.