Ánh nắng hôm nay rất rực rỡ, nhưng trong viện trồng rất nhiều cây cối nên dường như chỉ có những ánh nắng yếu ớt chiếu xuống tới mặt đất. Thanh Thanh sớm đã không còn thấy bóng dáng nữa. Nếu trên người tôi không có các vết tích lưu lại, tôi cũng không dám chắc có phải tối qua đã ở cùng Thanh Thanh. “A a a.” Một tràng tiếng la hét chói tai truyền tới kéo tôi từ trong suy nghĩ trở về hiện tại. Đây là? Vương Thành? Hỏng rồi, tối qua tôi trầm luân với Thanh Thanh không biết Vương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.