Hạ Đông Hải sắc mặt hung ác, trong mắt hiện lên tia sát khí. “Gừ, gừ, gừ” Hạ Đông Hải gầm lên, lườm tôi. Liễu Trường Minh lạnh lùng liếc tôi một cái, bay về phía cửa, tôi cau mày nhìn Hạ Đông Hải trước mặt: “Đông Hải, bình tĩnh lại, tôi là Minh Dương, cậu nhìn cho kỹ.” Hạ Đông Hải nghiêng đầu, khóe miệng còn đọng lại máu gà, đôi mắt đỏ hoe mở to, hàm răng nhe to ra. “Gừ, gừ, gừ” Hạ Đông Hải hét lên một tiếng, lao về phía tôi, cả người tôi bị cậu ta ném xuống
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.