Cái túi đó cách tôi khoảng nửa mét, đèn trên trần nhà rất sáng, tôi nhìn rõ mồn một, trong cái túi đó là một cái đầu không thể nhận dạng, giống hệt khuôn mặt mà tôi nhìn thấy lúc gặp ảo giác. Cái đầu vẫn đang tỏa ra khói lạnh, có lẽ là vừa mới lấy ra từ tủ lạnh, trông vô cùng ghê rợn. Quan Nguyệt lấy cái đầu ra, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó để cái đầu vào trong chậu hoa nói với tôi: “Cái thứ này thích hợp với cây cỏ nhất, xương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.