Chỉ là anh ta cũng nói rồi, tôi là nghi phạm số một, lần này không thể dễ dàng thoát thân. Tần Hoa ôn hòa nhìn tôi, vốn anh ta là pháp y, sẽ mang lại cho người khác một cảm giác lo sợ, bây giờ gương mặt lại mang nụ cười kỳ quái như vậy, làm tôi càng có cảm giác bất an trong lòng. “Tôi không có giết người, có lẽ rất nhanh sẽ được thả ra.” Tôi tự lừa dối mình. Tần Hoa vừa nghe liền nhếch mép cười lạnh, sau đó lấy trong túi ra một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.