Mục lục
Y Võ Song Toàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông biết thanh kiếm này sao?”

Tần Lâm kinh ngạc nhìn về phía ông lão.

“Khắp đất Hoa Hạ người biết thuật giấu kiếm không quá năm người, tôi mới nhìn thấy sáu trong mười thanh kiếm lớn, mà cây kiếm của cậu không hề thua kém những cây kiếm độc nhất vô nhị đó. Tổng hợp lại những điều trêи thì chỉ có Thất Tinh Long Uyên, thanh kiếm của thành tín cao khiết mới có được uy thế như vậy”.

Ông lão nghiêm túc nói, khi nhìn lại Tần Lâm, vẻ mặt của ông vô cùng căng thẳng, không còn sự coi khinh, trêu đùa trước đó nữa.

“Tiền bối quả nhiên có mắt nhìn, chiến thắng nhờ binh thần, chỉ là ăn may được vài chiêu thôi”.

Tần Lâm cười nói.

Ông lão xua tay, tỏ vẻ không đồng ý.

“Thua là thua, tôi cũng không phải loại không nhận thua, đường đường là người thứ bảy trong Bảng Rồng, cậu tưởng tôi sẽ trở mặt với cậu sao? Nhưng mà cậu còn trẻ tuổi mà đã có thần lực mạnh mẽ như thế, xem ra tương lai sau này sẽ không giới hạn, chả trách Tần Trì bảo cậu đến tìm tôi!”.

Người thứ bảy trong Bảng Rồng!

Tần Lâm hít một hơi thật sâu, quả nhiên thực lực của ông lão này không tầm thường, trước giờ anh chưa từng thấy sức chiến đấu của người thứ bảy trong Bảng Rồng mạnh mẽ như này, nếu không phải xuất Thất Tinh Long Uyên, cho dù thực lực của hai người ngang nhau thì Tần Lâm muốn thắng đối phương cũng hề dễ dàng như thế.

“Nói như thế thì tiền bối chính là Không Hành?”

Tần Lâm hơi nheo mắt lại, hỏi ông lão.

“Không sai, tôi chính là Không Hành, biệt hiệu là hòa thượng Đại Uy Thiên Long, có thể đánh bại tôi chứng minh cậu đã thành nghề rồi, chí ít thì tôi cũng có thể yên tâm khi đưa đồ cho cậu giữ”.

Không Hành gật đầu, vẻ mặt mừng vui yên tâm.

“Tôi vẫn không rõ một chuyện chùa Pháp Môn nằm ở đâu?”

Tần Lâm nói.

“Chính là ở đây”.

Không Hành lật mảnh gỗ ở trước cửa ngôi nhà tranh, Tần Lâm nhìn thấy bên trêи tấm gỗ khắc ba chữ xiêu vẹo, chùa Pháp Môn.

Tần Lâm giật giật khóe miệng, chùa Pháp Môn này đúng là khác biệt thật đấy.

Nếu không phải mình bắt gặp Không Hành dò hỏi tin tức thì có lẽ cho dù tìm đến khi núi mòn, trời đất hợp lại cũng chẳng biết chùa Pháp Môn nằm ở đâu.

“Vậy thứ mà bố tôi bảo tiền bối đưa cho tôi nằm ở đâu?”

Tần Lâm hỏi.

Đi theo tôi.

Không Hành dẫn Tần Lâm vào trong ngôi nhà tranh rất sơ sài, xem ra ông ấy không phải là người để ý bề ngoài, ngược lại là một hòa thượng thần thông lôi thôi lếch thếch.

“Bố cậu bảo tôi đưa cho cậu hai thứ, đầu tiên là “Cửu Tự Chân Ngôn” mà năm xưa tôi thua ông ấy, sau trận chiến đó chúng ta đã giao hẹn sau này tôi sẽ không sử dụng “Cửu Tự Chân Ngôn” nữa, đây là bí quyết của Phật Môn cũng là ấn quyết thiên thượng chân chính, ban đầu bố cậu tu luyện đến Ngôn thứ sáu là dường như đã có thể đánh đâu thắng đó, nhưng muốn học hết “Cửu Tự Chân Ngôn” thực sự rất khó, có thể luyện đến Ngôn thứ bao nhiêu còn phải xem vận may của cậu”.

Không Hành đưa một quyển sách cổ cho Tần Lâm, bên trêи viết “Cửu Tự Chân Ngôn”!

“Đa tạ tiền bối”.

Không Hành nói một cách chân thành, đối với ông ấy mà nói miếng vật tổ tận thế này chính là sự ràng buộc của bản thân, cũng là sứ mệnh mà Tần Trì giao cho ông, bây giờ có thể giao nó cho Tần Lâm cũng coi như đã hoàn thành sứ mệnh của mình.

“Năm đó, bố tôi mạnh như vậy sao?”

Tần Lâm lẩm bẩm.

“Tây phương quỷ huyết, Đông phương chí tà, không ai có thể đấu lại được, tòa thánh Vatican là nơi sở hữu một phần năm tín đồ trêи toàn thế giới, bố cậu vẫn có thể tiến vào chỉ bằng một thanh kiếm, không ai có thể cản được. Có điều cậu bây giờ rất giống với bố cậu năm đó, thực lực của cậu đủ để vượt qua Bảng Rồng rồi, cũng xem như không làm bẽ mặt ông ấy, giao nó cho cậu là cuộc đời này của tôi mãn nguyện rồi”.

Không Hành cười nói.

“Vậy tại sao vật tổ tận thế này lại có năng lượng mạnh như thế chứ, tiền bối vẫn chưa nói cho tôi biết”.

Tần Lâm cau mày lại, anh không thể ôm cái gánh nặng này vào người mà không biết lai lịch của nó được.

“Tôi cũng không biết, có lẽ bố cậu cũng chỉ hiểu được một phần, nhưng nó có thể khiến cho người trêи khắp thế giới trở nên điên cuồng, không nói cũng rõ năng lượng bên trong, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết chắc là có khả năng thay đổi thế giới, nghe nói vật tổ tận thế liên quan mật thiết đến sự hưng thịnh của nền văn minh thứ năm, ánh sáng mới của ngày tận thế, sự trỗi dậy của nền văn minh! Nếu không ai lại đi bất chất tất cả để giành giật một tấm thẻ bài chứ? Bảo vệ tốt nó cũng có nghĩa là bảo vệ tốt Hoa Hạ của chúng ta”.

Ánh mắt của Không Hành dần trở nên nghiêm trọng.

- ----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK