*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho dù là Thiên Hậu, nhưng phải đền hơn một trăm triệu đối với Tô Văn Kỳ cũng là tổn thất rất lớn.
Lướt facebook, Tô Văn Kỳ cau mày lại, tên Lục Phàm này ra tay mạnh thật đấy, trực tiếp dùng chuyện này đề uy hϊế͙p͙ cô.
Lúc đang lướt xem thì chị Điền gọi điện đến.
“Chị Điền" “Trời ơi, sao cô lại đắc tội với Lục Phàm chứ?”
“Tôi cũng hết cách rồi".
“Bây giờ công ty đang gây áp lực, chuẩn bị khởi tổ cô, cô có thề tìm được nhà tài trợ nào lợi hại hơn Ái Mỹ Ưu Phẩm không? Nếu như trong ba ngày có thể giải quyết được thì có thể xoay chuyền được tình hình”
Tô Văn Kỳ cười đau khổ: “Ba ngày thì ít quá, tôi không tìm được”
Chuyện liên hệ tìm nhà tài trợ đâu đơn giản như thế, mà trêи hợp đồng quy định, đối tượng tiếp cận chủ yếu của chương trình lần này là nữ giới trẻ, vì thể nhà tài trợ nhất định phải là đồ dùng của nữ giới, hơn nữa phải là công ty về mỹ phẩm.
Ái Mỹ Ưu Phẩm là công ty nồi tiếng hàng đầu về mỹ phẩm, bọn họ thoái vốn rồi thì còn công ty nào dám đầu tư nữa chứ? Ai cũng không dám đắc tội với ông trùm trong ngành của mình mà phải không? Vì thế cho dù cô là Tô Văn Kỳ thì trong một khoảng thời gian ngắn rất khó để tìm được nhà tài trợ kiểu này.
Chị Điền thờ dài: “Ngày mai cô đến công ty đi, mọi người cùng nhau nghĩ xem nên làm thế nào”
Tô Văn Kỳ và Tần Lâm cũng ăn cơm xong rồi, cô chẳng còn tâm trạng đề đi dạo phố nữa.
“Tôi về trước đây”
Nhìn dáng vẻ thất thần buồn bã của Tô Văn Kỳ, Tần Lâm nói: “Đừng lo lắng, sự việc sẽ qua đi thôi”
Tô Văn Kỳ cười bất lực, cũng chẳng nói gì.
Sau khi tiễn cô về, Tần Lâm gọi điện thoại cho Liễu Thanh Thanh.
“Anh Tần, nhận được điện thoại của anh thực sự không dễ dàng gì”
giọng điệu của Liễu Thanh Thanh có chút oán trách, dù sao thì đã lâu rồi Tần Lâm cũng không chủ động gọi điện liên lạc với cô.
Tần Lâm đành cười trừ: “Cô Liễu, dạo này sức khỏe sao rồi?”
“Đỡ hơn nhiều rồi, vết sẹo trêи người đã biến mất hoàn toàn rồi, y thuật của anh Tần đúng là lợi hại”
“Ha ha, khỏi là tốt rồi, à.
" Liễu Thanh Thanh cười: “Anh Tần gọi điện cho tôi, chắc là có chuyện đúng không?”
“Đúng là tôi có chuyện muốn nhờ, cô biết “Running Man”
không, nhà tài trợ thoái vốn rồi, bây giờ bạn của tôi có khả năng phải ra tòa, không biết cô có thể giúp được không”
“Bạn của anh? Tô Văn Kỳ? Hai người có quan hệ gì?" Tần Lâm nói một tràng dài, Liễu Thanh Thanh chỉ đề ý đến câu bạn bè mà anh nói.
“, bạn bè bình thường”
, sao giọng điệu của Liễu Thanh Thanh lại nghe có mùi ghen tuông vậy.
“Anh Tần, Ái Mỹ Ưu Phẩm cùng ngành với chúng tôi, bọn họ thoái vốn, chúng tôi đi tài trợ, rõ ràng là muốn đắc tội với người ta, nếu tôi giúp anh chuyện này, anh cảm ơn tôi thể nào?”
Tần Lâm cười: “Tùy cô sai khiến”
“Được, anh nói đấy, cứ quyết vậy đi!" Nói xong, Liễu Thanh Thanh tắt máy.
Tần Lâm sð mũi, không đoán được suy nghĩ của người phụ nữ này.
Trước đây anh luôn cho rằng Tô Văn Kỳ đã đủ ranh ma, tỉnh quái rồi, không thể nào biết được tiếp theo cô sẽ làm ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ sau khi quen biết cô Liễu Thanh Thanh, anh cảm thấy lối suy nghĩ của bà chủ Liễu này cũng rất kỳ quái, có chút khác biệt.
Sáng sớm hôm sau, Tô Văn Kỳ đến công ty với tâm trạng ảo não, vừa bước vào mọi người đều nhìn.
Biểu cảm của tất cả mọi người rất kỳ lạ, nhìn Tô Văn Kỳ như nhìn chó nhà có đám vậy, trước đây mỗi