Mục lục
Y Võ Song Toàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoại trừ tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu ra dường như không ai có thể làm được thao tác này.

Đương nhiên rồi, đa phần tuyển thủ chuyên nghiệp đều có thể trượt bánh sau với tốc độ cao, nhưng chỉ giới hạn ở đường đua.

Rất nhiều người có thể thực hiện thao tác hoàn hảo trêи đường đua hình tròn, nhưng ở đường núi như này thì chưa chắc.

Khả năng chịu lỗi rất thấp, một khi xảy ra sai sót dễ dàng đâm xuống vực.

Trong tình huống này, chỉ có những tuyển thủ nắm chắc phần thắng hoặc có kỹ thuật cao siêu mới đạt được trình độ này.

Không ngờ rằng Tần Lâm lại lợi hại như vậy, hôm nay là lần đầu tiên anh đến con đường núi này, trước đây chưa từng nghe đến núi Đại Hoang, không thể nào đến luyện tập trước được.

Nỗi sợ hãi của Hồ Gia Hân nhanh chóng biến mất, cô hào hứng nói.

“Lão Tần, anh đỉnh vãi, sau này anh là thần tượng của tôi, cố lên, cố lên!”

Lúc này Hồ Gia Hân ngồi ở ghế lái phụ, bản thân đóng vai trò là hoa tiêu nhưng cô không chỉ đường gì cả.

Mặc dù đường đi phức tạp, nhưng với ý thức và trình độ của cô hoàn toàn không có cơ hội để chỉ đạo Tần Lâm.

Lúc nãy cô định nói rẽ thế nào, Tần Lâm đã kéo phanh tay trượt bánh sau rồi.

Hồ Gia Hân ngồi bên cạnh hào hứng hét lên.

Bỗng chốc trở thành người khuấy động bầu không khí.

Tầm hơn một phút sau, đột nhiên nhìn thấy xe của chị Na xuất hiện trong gương chiếu hậu.

Hồ Gia Hân cau mày lại, không ngờ rằng Tần Lâm lái nhanh như thế mà chị Na vẫn đuổi kịp sao?

Chị Na rất lợi hại nhưng cũng chỉ là người giỏi trong số những tuyển thủ nghiệp dư thôi, khoảng cách của cô ta và các tuyển thủ chuyên nghiệp thực sự rất lớn, không thể nào so sánh được.

Trình độ của Tần Lâm bây giờ ngang bằng với tuyển thủ chuyên nghiệp, cả chặng đường lái với tốc độ 200 km/h, cùng lắm chị Na bằng một nửa Tần Lâm là tốt lắm rồi.

Sao lại có thể đuổi kịp chứ?

Hồ Gia Hân nhìn kỹ gương chiếu hậu, cô lập tức cau mày lại.

“Người lái xe không phải cô ta!”

Lúc nãy khi lên xe chị Na ngồi ở ghế lái, còn người đàn ông ngoại quốc kia ngồi ở ghế lái phụ.

Bây giờ hai người đã đổi vị trí cho nhau, người điều khiển xe là tên ngoại quốc!

Hồ Gia Hân cau mày, đột nhiên trừng mắt.

“Tôi nhớ ra rồi, tên ngoại quốc đó là Schumacher!”

Tần Lâm sững sờ: “Schumacher?”

“Đúng! Chính là Schumacher! Cựu vô địch cuộc thi F1! Bảy lần liên tiếp đoạt chức vô địch!”

Schumacher đã nghỉ thi đấu lâu rồi, vì có tuổi nên ngoại hình cũng thay đổi nhiều, thế nên lúc nãy không ai nhận ra ông ta.

Nếu không phải Hồ Gia Hân biết rõ về nhà vô địch này thì cũng chưa chắc có thể đoán ra.

“Mẹ kiếp, chị Na bỉ ổi thật đấy!”

Hồ Gia Hân tưởng rằng lần này nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ nửa đường lại xuất hiện tên Schumacher!

Đó là nhà vô địch thế giới đấy, huyền thoại đua xe F1, danh tiếng lừng lẫy, nói về kỹ thuật lái xe, Schumacher đứng thứ hai không ai dám nhận thứ nhất!

Không ngờ rằng chị Na lại lợi hại như thế, quen biết cả nhân vật huyền thoại này.

Hồ Gia Hân méo mó mặt mày, cô cho rằng cho dù Tần Lâm giỏi thật nhưng cũng không thể nào so sánh được với Schumacher.

“Tý nữa xuống núi, anh cứ lao đi, tôi không muốn cởi đồ trước mặt mọi người đâu”.

Tần Lâm cười: “Đừng kết luận sớm thế, nhỡ đâu tôi thắng thì sao?”

Hồ Gia Hân bất lực trợn mắt: “Anh thắng? Anh đừng đùa với tôi, đó là Schumacher đấy!”

Tần Lâm đáp: “Ha ha, vậy cứ chờ xem sao”.

Tần Lâm không giảm tốc độ, tiếp tục thực hiện cú cua đẹp mắt.

Xe phía sau vẫn bám sát, nhưng cứ cảm thấy như đang sao chép hành trình của Tần Lâm.

Chủ yếu là do cú trượt bánh của Tần Lâm gần như là thao tác trong sách giáo khoa, cách vào cua hoàn hảo nhất với tốc độ nhanh nhất.

Nếu như Schumacher không thực hiện thao tác giống như Tần Lâm, sợ rằng khoảng cách của hai người sẽ càng xa.

Chị Na ở phía sau thấy hơi lo lắng.

“Thần tượng, chúng ta chạy nhanh chút đi!”

Schumacher lộ vẻ mặt nghiêm trọng: “Đối thủ rất mạnh, tôi đang tìm cơ hội”.

Có thể khiến Schumacher nói ra câu này, chị Na thực sự thấy hơi sửng sốt.

Cô ta tưởng rằng Tần Lâm chỉ là loại gà mờ, với trình độ của cô ta hoàn toàn có thể thắng được, nhưng sau khi Tần Lâm xuất phát, đuổi theo được một lúc cô ta mới phát hiện khoảng cách giữa hai người thực sự quá lớn.

Nói không chừng cô ta đi được nửa vòng thì Tần Lâm đã trở về rồi.

Cứ như thế này chắc chắn sẽ thua, phải cởi đồ trước mặt mọi người, chị Na cũng xấu hổ không làm được.

Vì thế hai người đã đổi vị trí cho nhau, để Schumacher tự xử lý.

Kết quả cho dù là Schumacher lái xe thì cũng chỉ đuổi kịp được thôi, muốn vượt Tần Lâm, thực sự vô cùng khó.

Hai phút sau, Tần Lâm đến điểm cuối, hoàn thành cú trượt bánh sau bên cạnh chiếc cờ nhỏ.

Lần này Hồ Gia Hân tin rồi, Tần Lâm rất lợi hại, anh thực sự có thể hoàn thành nửa chặng đường trong vòng hai phút hơn, trở về mất thêm hơn hai phút nữa, tổng cộng là hơn năm phút, thực sự quá mạnh.

Đẳng cấp của tuyển thủ hàng đầu thế giới!

Thấy Tần Lâm đi nhanh như thế, Schumacher ít nhất cũng phải rớt lại phía sau cách hai ba trăm mét, chị Na lập tức lo lắng.

“Không được rồi, phải sử dụng tuyệt chiêu”.

Mặc dù Schumacher không muốn chút nào nhưng cũng không nói gì, dù sao với khoảng cách hiện tại hoàn toàn không thể nào đuổi được.

Hơn nữa ý thức và thao tác của Tần Lâm cũng rất lợi hại, ngang tài ngang sức với thời kỳ đỉnh cao của ông ta, vì thế bây giờ muốn vượt qua anh là chuyện không thể nào.

Chị Na cầm một chiếc điều khiển từ xa rồi ấn nút.

Xoạch một cái, bỗng nhiên bên dưới vô lăng của Tần Lâm phát ra tiếng nổ.

Hồ Gia Hân sững sờ: “Tiếng gì đấy?”

Tần Lâm khẽ xoay vô lăng rồi nói.

“Vô lăng trục trặc rồi”.

Mặt Hồ Gia Hân biến sắc lớn.

“Cái gì,vô lăng bị hỏng sao! Vậy mau phanh lại đi!”

Vô lăng bị hỏng thì lái kiểu gì, phía trước sắp đến đoạn đường vòng hình chữ U cuối cùng rồi, không thể điều khiển được phương hướng, bọn họ chỉ có thể phanh xe.

Tần Lâm không đạp phanh mà quay đầu lại, lấy một cây gậy đánh golf ở ghế sau rồi bẻ làm đôi.

Sau đó Tần Lâm dùng lực kéo một phát, vô lăng tung ra, anh chọc gậy đánh golf vào trong, dùng lực bẻ sang bên trái.

Sau đó, chân trái điều khiển côn, chân phải đạp ga rồi kéo tay phanh.

Soạt!

Lập tức xe vẽ ra một đường vòng cung hoàn hảo, trượt bánh sau lượn qua khúc cua!

Sau khi Tần Lâm cắm gậy golf vào trong, chọc đúng vào cái lỗ vô lăng, bên trái và bên phải đều có cần kéo.

Khi gậy golf di chuyển về phía bên trái sẽ bị cần kéo bên phải kéo qua và quay sang trái, ngược lại cũng như thế.

Tần Lâm hiểu rõ về cấu tạo động cơ xe ô tô nên mới hoàn thành thao tác này trong thời gian ngắn như thế.

Hồ Gia Hân hét lên, đúng là kϊƈɦ thích quá!

Cô sững sờ, chuỗi thao tác của Tần Lâm cho dù là tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu cũng không thể có trình độ này được.

Nếu như đổi lại là cô, vô lăng mất tác dụng chắc chắn sẽ đạp phanh dừng xe.

Không ngờ rằng Tần Lâm lại không hề giảm tốc độ, vẫn trượt bánh sau, anh phải tự tin như thế nào về kỹ thuật lái xe của bản thân chứ?

Thấy xe phóng về điểm đích, Hồ Gia Hân thở phào nhẹ nhõm.

“Lão Tần, anh điên à! Không có vô lăng mà vẫn có thể trượt bánh sau?”

Tần Lâm nghe thấy thế liền cười nhạt.

“Tài xế thực thụ hoàn toàn hoàn toàn không để ý đến việc có vô lăng hay không”.

- ----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK