"A Nhã! Cô làm gì vậy!"
"A Nhã hừ lạnh: "Ồ? Là của cô sao? Tôi cũng có biết là của cô đâu, xin lỗi nhé, không cẩn thận làm đổ thôi mà, chắc không cần đền tiền chứ? Đền bao nhiêu, mười triệu sao?"
"Ha ha ha..."
A Nhã nói xong, đám đông lập tức cười phá lên.
Mọi người đều xem tin tức tối hôm qua rồi, các tờ báo lớn cũng đưa tin hết rồi.
Cho nên mọi người mới nghĩ Thái Thái làm đổ tủ rượu mười triệu ở nhà hàng Há Cảo, nên A Nhã vừa nhắc đến vấn đề này nên chọc đúng vào điểm cười của mọi người.
A Nhã nói xong, vẻ mặt Thái Thái cũng thay đổi.
A Nhã thật quá đáng!
Cô ta vẫn còn mặt mũi nói chuyện này sao!
"A Nhã! Cô đừng có quá đáng!"
Thái Thái nổi cơn thịnh nộ, đứng dậy với vẻ mặt giận dữ.
A Nhã hừ một tiếng, đập bàn một cái.
"Tôi quá đáng? Cô giả vờ với tôi làm gì! Nếu ban đầu tôi không đưa cô vào ngành này thì không chừng cô đã xuống biển làm gái rồi!"
Thái Thái trừng mắt, không ngờ A Nhã lại nói những lời khó nghe như vậy!
"A Nhã cô điên rồi!"
Thái Thái thực sự tức giận, lấy oán báo ân chưa nói, lại còn nói những lời khó nghe như vậy, Thái Thái bước tới muốn giằng co với cô ta.
Những cô gái khác thấy vậy liền vội vàng bước tới can ngăn.
"Chị A Nhã! Chị A Nhã cẩn thận!"
"Chị A Nhã, để em giúp chị!"
"..."
Mọi người đều lên hết rồi, mặc dù là can ngăn nhưng thực ra là muốn giữ Thái Thái lại, mấy người kéo cô ấy lại, còn kéo tay nữa.
Nhưng không có ai ngăn cản A Nhã.
Thấy cơ hội tốt như vậy, A Nhã cũng tức giận, xông lên giáng một cái tát xuống.
‘Bốp’ một tiếng, cái tát giáng thẳng vào mặt Thái Thái.
Làn da trắng ngần mềm mại bỗng hằn lên năm dấu ngón tay.
Thái Thái bị người ta giữ chặt, không thể kháng cự, cái tát giáng xuống khiến phòng trang điểm bỗng im re.
Tất cả mọi người đều dừng lại, cảm thấy cảnh trước mắt đứng là khó tin.
A Nhã dám đánh Thái Thái!
Thái Thái là hoa hậu thế giới đó!
Á hậu thế giới, chỉ khác một chữ nhưng mà địa vị lại cách xa nhau.
Trước đây A Nhã chỉ như người hầu của Thái Thái thôi, thậm chí Thái Thái mắng vài câu cô ta cũng không dám cãi lại.
Đúng là thế sự biến đổi khôn lường, vừa thất thế đã có người dám leo lên đầu bạn ngồi rồi.
Vẻ mặt A Nhã rất hả dạ, lạnh lùng nói.
"Tiện nhân, cô tưởng cô còn là hoa hậu sao?"
A Nhã đứng dậy, xắn tay áo lên, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi cực kỳ phẫn nộ.
"Thích đánh nhau đúng không, thế thì hôm nay tôi sẽ tát cho cô vài cái!"
Nói xong, A Nhã giơ tay lên, định tát Thái Thái.
"Dừng tay!"
Ngoài cửa đột nhiên vọng vào một tiếng hét chói tai.
Mọi người ngây ngốc, nhìn theo hướng phát ra âm thanh, chỉ nhìn thấy một người thanh niên vẻ mặt tức giận đứng ở trước cửa, đó là Tần Lâm.
A Nhã chau mày, hừ lạnh một tiếng.
"Anh cũng cố chấp thật đấy, còn bênh Thái Thái cơ à?"
Hôm qua A Nhã vẫn cảm thấy Tần Lâm là người lợi hại, chỉ với một cuộc gọi là có thể giải quyết mười triệu rồi.
Nhưng hôm nay, A Nhã không cảm thấy Tần Lâm lợi hại nữa, sau lưng cô ta giờ đang có đại gia lợi hại hơn chống lưng rồi, Tần Lâm chẳng qua chỉ là đại gia miệt vườn mà thôi.
Tần Lâm chạy nhanh đến, đỡ Thái Thái dậy, nhìn năm vết ngón tay trêи mặt cô ấy, anh đột nhiên giận dữ.
A Nhã cười lạnh: "Ha ha, lại còn anh hùng cứu mỹ nhân cơ đấy..."
Chưa kịp nói xong, Tần Lâm đã giáng một cái tát.
‘Bốp’ một phát!
Cái tát nhắm thẳng vào mặt A Nhã.
Cái tát của Tần Lâm và A Nhã không giống nhau, cái tát này lập tức khiến một bên má của A Nhã sưng vù lên, khóe miệng còn bật máu nữa.
Nửa bên mặt của A Nhã mất cảm giác, răng cũng lung lay.
"Anh... anh dám đánh tôi?!"
A Nhã tức điên lên, không ngờ tên này lại dám to gan đến vậy, dám động tay động chân ở đây!
Tần Lâm cười lạnh: "Đánh cô là còn nhẹ đấy! Đồ lấy oán báo ơn".
Tần Lâm nhìn vết thương trêи mặt Thái Thái rồi nói: "Đi chườm đá với tôi, tôi giúp cô xử lý".
Thái Thái gật đầu, cũng không muốn ở đây nữa, đi ra ngoài cùng Tần Lâm.
A Nhã ngồi trong phòng trang điểm, đau muốn nổ đom đóm mắt, vội vàng bảo thợ trang điểm xử lý giúp, dù gì cũng sắp lên sâu khấu thi rồi.
"Họ Tần kia! Anh cứ đợi đấy!"
Mặc dù A Nhã bị đánh thành đầu lợn rồi nhưng hôm nay cô ta vẫn được coi là quán quân đã được định trước, nhiều người tài trợ thế cơ mà, ai dám thay đổi kết quả này chứ.
Ra khỏi phòng trang điểm, Tần Lâm đến tiệm thuốc mua một ít thuốc bột, dùng nước lạnh khuấy đều sau đó thoa lên mặt Thái Thái.
Vẻ mặt Thái Thái cô cùng khó coi: "Xong đời rồi, tôi còn có thể tham gia cuộc thi không?"
Thái Thái không phải dạng người vô liêm sỉ như A Nhã, có chút khuyết điểm đã vô cùng lo lắng rồi.
Tần Lâm xử lý một lúc rồi nói.
"Yên tâm đi, không thành vấn đề, cô xem thử đi".
Thái Thái cầm gương lên soi, mắt bỗng sáng lên, giống như chưa có chuyện gì vậy.
Đúng là không thể nghi ngờ y thuật của Tần Lâm mà, cho dù chỉ dùng thời gian ngắn như vậy cũng có thể làm cho mặt cô ấy hồi phục lại như lúc ban đầu, chẳng qua chỉ là đẩy nhanh tốc độ tiêu sưng thôi.
Nhưng Thái Thái vẫn thở dài: "Tôi đoán tôi cũng không thắng nổi, A Nhã hôm nay chắc chắn trở thành quán quân rồi".
A Nhã to gan như vậy, còn đánh cả cô ấy nữa, rõ ràng là đã có sự chuẩn bị chu đáo.
Tần Lâm nói: "Cô yên tâm, tôi đã giúp cô tìm một nhà tài trợ, sẽ không có ai là đối thủ của cô đâu".
Thái Thái bất đắc dĩ cười một tiếng, đương nhiên cô ấy biết Tần Lâm có ý tốt, nhưng anh Tần không hiểu ngành này cho nên mới tự tin như vậy.
Cuối cùng, sau khi đã chuẩn bị tất cả, các cô người mẫu bắt đầu lên sàn biểu diễn.
Các nhà tài trợ ở bên dưới đã bắt đầu bỏ phiếu, vì là vòng tuyển chọn, nên do người dưới khán đài bỏ phiếu quyết định, thật ra là có luật ngầm cả.
Râu Quai Nón nói: "A Nhã là nghệ sĩ mà công ty tôi nhìn trúng, tôi đồng ý cho A Nhã qua vòng này".
"Tôi cũng đồng ý, A Nhã có năng lực".
"Tôi cũng bỏ phiếu cho A Nhã".
"..."
Mọi người lần lượt bỏ phiếu, gần như ai cũng bỏ phiếu cho A Nhã.
Đột nhiên có một người bước vào, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
"Tổng giám đốc Ca?"
Người vừa bước vào chính là người phụ trách của gia tộc Charles ở Hoa Hạ, tổng giám đốc Ca.
Râu Quai Nón và những người khác đều kϊƈɦ động đứng hết lên, không ngờ tổng giám đốc Ca lại tham dự cuộc thi này? Chẳng lẽ A Nhã còn liên hệ với tổng giám đốc Ca?
Nếu thật sự có năng lực này, có thể liên hệ được với tổng giám đốc Ca thì liên hệ với bọn họ làm gì nữa?
Sau khi tổng giám đốc Ca bước vào lại không hề đi vào trong mà đứng ở một bên, giống như muốn giữ cửa để chờ người đằng sau bước vào.
Hai tay đặt trước thắt lưng, hơi cúi người, dáng vẻ cung kính.
Mấy ông chủ bên trong cũng hoang mang, người có thể khiến tổng giám đốc Ca cung kính như vậy, lẽ nào là...
Gia tộc Charles?