Mục lục
Y Võ Song Toàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn sắc mặt của Tần Lâm, Chúc Linh Linh đột nhiên lên tiếng.

“Anh Tiểu Lâm, chắc không phải do anh cố ý đó chứ?”

Theo như Chúc Linh Linh nghĩ thì trước đây Tần Lâm đã tình cờ có được phương thuốc này, hoặc là tình cờ nhớ ra công thức nên mới có thể làm ra Đường Thần số 2 cho cô.

Còn về phương thuốc trị bệnh nam khoa hôm nay, nếu như Tần Lâm vẫn nhất thời nhớ ra, chẳng phải là quá trùng hợp rồi sao.

Lúc nãy cô vừa đi ăn với Hạ Huy xong, sau khi Tần Lâm biết anh ta chuyên kinh doanh về thuốc nam khoa, liền trực tiếp kê ra phương thuốc này, ai lại tin chuyện này là trùng hợp được chứ?

Hay là trong đầu Tần Lâm vốn đã có vô số phương thuốc rồi, bất cứ khi nào gặp chuyện đều có thể tạo ra một cái, để làm chấn động thế giới ư?

Phải biết rằng lần trước Đường Thần số 2 được tung ra đã làm cho cả thế giới chấn động, khiến Y dược Văn Hòa bỗng chốc từ một doanh nghiệp nhỏ trở thành công ty hàng đầu.

Chỉ cần một phương thuốc cũng có thể làm thay đổi công ty của bọn họ nhiều như vậy, nếu Tần Lâm còn có những phương thuốc như vậy thì thực sự cũng quá khoa trương rồi đó.

Lúc này Chúc Linh Linh cảm thấy Tần Lâm thay đổi quá nhiều, mười năm qua anh đã trải qua những gì?

Tần Lâm mỉm cười: “Bây giờ anh sẽ viết ra phương thuốc cho em”.

Nói xong, Tần Lâm liền viết ra phương thuốc, lần này phương thuốc vô cùng phức tạp, khác xa so với lần trước.

Bởi vì phương thuốc mà Tần Lâm viết chính là một phương thuốc toàn diện.

Có những nguyên nhân khác nhau để tạo thành vấn đề nam khoa.

Cuộc sống sinh hoạt vợ chồng không suôn sẻ, một số do áp lực cao, một số do uống rượu và hút thuốc liên tục trong thời gian dài, cảm lạnh, v.v.

Bởi vì lý do khác nhau nên cách chữa trị cũng sẽ khác nhau, thuốc bán trêи thị trường không phải ai dùng cũng phát huy tác dụng, có người dùng thì khỏi, nhưng lại có người cảm thấy không có gì thay đổi.

Vậy nên thứ mà Tần Lâm sản xuất ra lần này chính là một sản phẩm hầu như hoàn hảo về mọi mặt, có hiệu quả với tất cả mọi người, hơn nữa, hoàn toàn không có tác dụng phụ.

Đối với việc chế thuốc mà nói, dường như không hề có ai có thể sánh kịp với Tần Lâm, vậy nên việc anh nghiên cứu ra một phương thuốc như thế cũng không phải chuyện gì khó.

Sau khi viết xong đơn thuốc, Tần Lâm nhìn sang Chúc Linh Linh rồi nói.

“Đơn thuốc này gần như có thể giải quyết hầu hết các vấn đề về việc sinh hoạt vợ chồng của nam giới, loại thuốc này sẽ rất được ưa chuộng, nó sẽ đè bẹp tất cả các loại thuốc khác tương tự, vậy nên em hãy chú ý việc tuyên truyền một chút”.

Chúc Linh Linh gật đầu, vì đã có kinh nghiệm ở lần trước nên lần này Chúc Linh Linh vô cùng tin tưởng Tần Lâm, cô cảm thấy chắc chắn phương thuốc này không có vấn đề gì.

“Vậy còn Đường Thần số 2 thì sao, cứ bỏ đi như vậy à, sau này sẽ không sản xuất loại thuốc này nữa sao?”

Tần Lâm cười đáp: “Cứ công bố phương thuốc là được”.

“Hả?”, Chúc Linh Linh sững sờ, bọn họ đều làm trong lĩnh vực này, phương thuốc đương nhiên là thứ quan trọng nhất, nếu như mọi người đều biết phương thuốc thì ai ai cũng có thể sản xuất được, sau này thì ai còn cấp quyền sáng chế nữa chứ, chẳng phải người khác sẽ giành việc làm ăn với bạn rồi sao?

Tần Lâm cười đáp: “Em thử nghĩ đi, tại sao những người cùng ngành đó lại nhắm đến em, chẳng phải là do Đường Thần số 2 đã ép bọn họ đến đường cùng sao, đương nhiên bọn họ sẽ liên kết lại để đối phó em, nếu như em công bố phương thuốc của Đường Thần số 2 ra ngoài thì ai ai cũng có thể sản xuất, đó chẳng phải sẽ trực tiếp hóa giải mâu thuẫn hay sao?”

Chúc Linh Linh vẫn có chút không nỡ: “Nhưng phương thuốc này vô cùng quý giá”.

Một phương thuốc có thể mang lại nguồn lợi lớn như vậy cho công ty của họ, có thể không quý giá được sao?

Tần Lâm mỉm cười: “Những phương thuốc như thế này anh đều có thể tùy tiện viết vài cái, không cần phải keo kiệt như vậy đâu, cứ công bố ra ngoài là được”.

Chúc Linh Linh ngơ ngác nhìn trân trối, không ngờ anh Tiểu Lâm lại có bản lĩnh như vậy, chẳng trách anh lại có thể trở thành thần y, một bụng toàn phương thuốc của anh đúng là không có ai bì kịp.

“Được, vậy để em thử xem!”

...

Đồng thời, bên trong nhà hàng vừa rồi, sau khi mấy người Tần Lâm rời đi, nhưng Hạ Huy vẫn ở đó.

Sau đó còn có nhiều ông chủ của các xưởng sản xuất thuốc tiến vào.

Hạ Huy nhìn những người trước mặt, điềm đạm nói.

“Các vị ngồi ở đây đều là ông chủ của các xưởng sản xuất thuốc trị bệnh tiểu đường, hôm nay chúng ta bắt tay với nhau để đối phó với Y dược Văn Hòa, đây cũng là vấn đề chung, hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ hết mình và đừng để cho Chúc Linh Linh có thời gian nghỉ xả hơi”.

Mấy ông chủ gật đầu lia lịa, bọn họ thật sự cũng không còn cách nào khác, ngay khi Đường Thần số 2 xuất hiện, tất cả số thuốc của họ đều không bán được.

Nên chỉ có thể hợp tác lại để trấn áp Chúc Linh Linh mà thôi.

Trong lúc mọi người đang thảo luận, không biết điện thoại của ai vang lên, sau đó là tiếng chuông điện thoại của những người khác.

Bọn họ lấy điện thoại ra xem, ra là có người tạo thành một nhóm.

Trưởng nhóm hóa ra lại là Chúc Linh Linh.

Chúc Linh Linh đã đăng vào trong nhóm.

“Công ty tôi sẽ ngừng sản xuất Đường Thần số 2, bây giờ tôi sẽ công bố phương thuốc của Đường Thần số 2”.

Nói xong, Chúc Linh Linh liền gửi một tập tin.

Mọi người đều không thèm suy nghĩ, nhanh chóng bấm lưu lại, cho dù là thật hay giả thì vẫn phải lưu trước đã rồi nói.

Sau khi mở ra, đó đúng là một đơn thuốc, liều lượng vô cùng chính xác, bọn họ đều làm trong ngành này, vừa nhìn là có thể biết được có phải thật hay không.

“Chủ tịch Chúc, đây là...”

Ngay khi bọn họ gửi tin nhắn thì đã có dấu than xuất hiện.

Có nghĩa là Chúc Linh Linh đã tạo nhóm, công bố đơn thuốc rồi hủy nhóm.

Mọi người đều không nhận được bất kỳ thông tin gì ngoại trừ phương thuốc.

Tất cả trơ mắt nhìn nhau, Chúc Linh Linh này bị gì thế? Tại sao đến cả phương thuốc cũng công bố ra ngoài? Chăng lẽ bị ép đến mức không làm được nữa rồi sao?

Những người khác cũng ngỡ ngàng, nhưng trong lòng mọi người đều rất rõ, chỉ không nói ra mà thôi.

Hạ Huy cũng nhận ra sắc mặt của mọi người có gì đó không đúng, anh ta liên tục hỏi không ngớt.

Đột nhiên có một người kinh doanh thuốc nói: “Tổng giám đốc Hạ, tôi nghĩ là tôi nghĩ cậu đừng nên độc quyền bạch tố tử nữa, chúng tôi cũng muốn sử dụng nó, nếu cứ tiếp tục độc quyền như vậy thì cũng hơi quá đáng”.

Hạ Huy sững sờ: “Độc chiếm bạch tố tử này chẳng phải là ý kiến của mọi người sao, chính các người bảo tôi tạm thời không cần dùng đến bạch tố tử này nữa, sau đó tôi phải bỏ ra một số tiền lớn để độc chiếm nó”.

“Ha ha, tổng giám đốc Hạ, lúc này và lúc đó khác nhau, tôi thấy không cần thiết phải chấp nhặt một người phụ nữ như Chúc Linh Linh, thế này đi, một mình tôi sẽ rút ra khỏi vụ này”.

“Đúng vậy, tôi cũng rút, Chúc Linh Linh có gì không tốt đâu chứ, người ta có thực lực thì làm sao mà trách được?”

“Tôi cũng rút, tổng giám đốc Hạ, cậu hãy mau bán bạch tố tử ra đi”.

“...”

Mỗi người đều nói chêm vào, trong chốc lát tất cả đều đòi rút khỏi vụ này, Hạ Huy như chết lặng.

“Các người có chuyện gì thế? Độc chiếm bạch tố tử là ý của mấy người, bây giờ lại muốn bán ra, các người muốn chơi tôi sao?”

Độc quyền thực ra chính là phá tiền, tốn rất nhiều tiền mới có thể độc chiếm được, nếu như không thể trả thù thì chắc chắn sẽ bị mất tiền.

Lúc trước mọi người đã bàn bạc sẽ chia lợi ích cho Hạ Huy, cho nên anh ta mới đồng ý.

Kết quả bây giờ hơn chục người đều cùng nhau bỏ cuộc, khiến một mình Hạ Huy phải gánh chịu hậu quả một mình.

“Ha ha, tổng giám đốc Hạ, chuyện này không thể trách chúng tôi được, chính cậu mới là người muốn đối phó với chủ tịch Chúc, chúng tôi chỉ đưa ra đề xuất mà thôi”.

“Tôi cảm thấy chủ tịch Chúc cũng không tệ, tổng giám đốc Hạ à, hay là thôi đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK