*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện đã vậy rồi, mọi người đều phải xử lý, đắc tội nhà họ Vu ở thủ đô đương nhiên là một chuyện vô cùng phiền phức, có điều chuyện này không thể khiến mấy ông chủ bà chủ lớn sợ hãi được.
Vu Phàm Đinh trợn mắt, chết không nhắm mắt, đến chết vẫn không tin được tên họ Tần này lại độc ác đến vậy, dám giết hắn.
Tần Lâm bóp chết Vu Phàm Đinh như bóp chết một con kiến, ra tay xong liền vứt xác hắn trêи mặt đất.
Sau đó bình tĩnh nói: "Nếu như nhà họ Vu báo thù, thì để bọn họ tìm tôi là được rồi".
Nói xong, Tân Lâm đưa Chúc Linh Linh đi ra ngoài.
Đám người Vương Kim Hải trổ mắt nhìn nhau, đều hít vào một hơi, cảm thấy ghê người.
Nhà họ Vu là gia tộc vô cùng lớn của Hoa Hạ, dù là bọn họ thì cũng không dám dây vào, tiểu sư huynh kinh khủng quá.
"Ý của tiểu sư huynh là không cần chúng ta giúp đỡ? Một mình tiểu sư huynh có thề xử lý được nhà họ Vu sao? Nếu như nhà họ Vu dùng toàn lực, e rằng.
" Tôn Kiến Dân đột nhiên nói: "Yên tâm đi, tiểu sư huynh đã tự tin như vậy thì chắc chẳng coi nhà họ Vu ra gì, hơn nữa, nếu chúng ta không đánh lại nhà họ Vu thì còn có sư phụ mà?" Tôn Kiến Dân nói như vậy, mọi người lập tức thờ phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy, còn có sư phụ mà.
Sư phụ ần cư ở vùng núi sâu quanh năm, bọn họ đương nhiên không thể gặp nhau, nhưng tiều sư huynh là đệ từ cuối cùng, theo sư phụ mười năm, phần tình cảm này vô cùng sâu nặng, nếu như tiểu sư huynh gặp nguy hiểm, sư phụ nhất định sẽ xuống núi.
Một khi sư phụ xuống núi.
thì nhà họ Vụ chó má chả là cái thá gì.
Bà cụ và Chúc Minh đứng bên ngoài đợi mãi, lúc nãy không biết vì sao mà mọi người đều bị đuổi ra ngoài, vậy nên bọn họ chỉ có thể đứng ngoài đợi.
Đợi mãi mà không thấy Chúc Linh Linh đâu, nhưng lại tình cờ gặp được Tiết Đại Lâm! Mặc dù Tiết Đại Lâm không thường xuyên xuất hiện trêи TV, nhưng rất nhiều người biết cậu ta, bà cụ hôm qua còn đặc biệt tra tư liệu của Tiết Đại Lâm, đương nhiên vừa nhìn liền nhận ra.
"Tiết thiếu gia!" Tiết Đại Lâm sững sờ: "Bà là ai?" "Tôi là bà nội của Chúc Linh Linh!" Tiết Đại Lâm gật đầu: "Xin chào Chúc lão phu nhân".
Bà cụ có hơi kϊƈɦ động, nghĩ đến chuyện sau này Tiết Đại Lâm có thể trð thành cháu rề của nhà bọn họ thì có mặt mũi lắm, con rể quý đó.
"Tiết thiếu gia, dạo này quan hệ của cậu với Chúc Linh Linh như thế nào? Tiến triển đến đâu rồi?" Bà cụ và Tiết Đại Lâm cũng chẳng có gì đề nói với nhau, nên đành nhắc đến Chúc Linh Linh.
Tuy nhiên bà vừa hỏi như vậy, mặt Tiết Đại Lâm biến sắc.
"Bà nói như vậy là có ý gì, tôi với Chúc tiểu thư có