“Em đã nhìn thấy bức ảnh Tô Văn Kỳ lần đầu tiên hẹn hò với anh ở chợ đêm, mặc dù nhân viên mạng đã xử lý làm mờ đi".
“Có điều cái trò đó chẳng có tác dụng gì đối với em, em đã trực tiếp xử lý, nhìn rõ hình của anh”.
“Em search trêи mạng, lập tức tìm ra anh”.
Tần Lâm ngạc nhiên, vị tiểu sư muội này quả nhiên danh bất hư truyền.
Trước đây video của Tần Lâm và Tô Văn Kỳ là do Mã Lương Điền tìm người xử lý, đó là quyền uy trong giới giải trí, chắc chắn phải xử lý sạch sẽ, không để lại bất kỳ dấu tích nào.
Kết quả Thân Dung vẫn tìm ra được kẽ hở, khôi phục lại bức hình đó, quả nhiên là có bản lĩnh.
Tần Lâm gật đầu: “Cũng được coi là vậy, em nói đúng”.
Anh không hề phủ nhận quan hệ với Tô Văn Kỳ và Liễu Thanh Thanh, đều là người của mình, không cần phải lừa cô ấy.
Thân Nhung búng tay, lộ vẻ mặt đắc ý.
“Em biết ngay là sẽ thế này”.
“Tiểu sư huynh, Liễu Thanh Thanh của anh hình như xảy ra chuyện rồi”.
Tần Lâm cau mày: “Cô ấy xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?”
Liễu Thanh Thanh xảy ra chuyện, sao Tần Lâm lại không biết chứ?
Thân Nhung đáp: “Em vừa nhìn thấy tin tức, Liễu Thanh Thanh đặt mua một lượng máy móc lớn ở trêи mạng, trị giá một tỷ”.
Tần Lâm lấy điện thoại ra, lướt Facebook, quả nhiên nhìn thấy tin tức này.
Mặc dù một tỷ là con số lớn, nhưng Liễu Thanh Thanh là tỷ phú, dây chuyền sản xuất của người ta hỏng nên đổi máy mới, có vấn đề gì sao?
Vì thế tin tức này cũng không gây ra chấn động gì, chỉ là một mẩu tin rất bình thường mà thôi.
“Sao thế? Có vấn đề gì à?”
Thân Nhung nói: “Vốn dĩ không có vấn đề gì, công xưởng này cũng là một công xưởng có tiếng ở nước ngoài, nhưng em biết được một tin, hiện tại đất nước họ xảy ra chiến tranh, công xưởng có khả năng phải đóng cửa”.
Tần Lâm sững sờ: “Phía quân đội cũng không biết tin tức này, sao em biết chứ?”
Thân Nhung cười: “Anh nói Vương Kim Hải sư huynh đúng không? Bây giờ ông ấy biết rồi, hôm qua em đã nói cho ông ấy”.
Tần Lâm cười gượng, vị tiểu sư muội này đúng là lợi hại, tin tức kiểu này còn biết trước cả phía quân đội sao?
Mà bên quân đội biết tin là nhờ cô ấy nói, quả nhiên là có bản lĩnh.
Tần Lâm hỏi: “Ý của em là, công xưởng đó đóng cửa rồi sẽ ảnh hưởng đến việc mua lần này của Thanh Thanh?”
Thân Nhung gật đầu: “Đó là đương nhiên, để thể hiện phong thái của nước lớn, từ trước đến nay đều là thanh toán tiền trước rồi mới gửi hàng”.
“Bởi vì hai bên đều có tiếng tăm tốt, nên không ai lo lắng chuyện này, nhưng lần này e rằng sẽ mất trắng một tỷ”.
“Mặc dù Liễu Thanh Thanh là người vô cùng giàu có, nhưng mất một tỷ cũng khá thiệt hại”.
Tần Lâm cau mày, mất một tỷ đương nhiên sẽ ảnh hưởng rất lớn, đó là số tiền tương đối quan trọng đối với Liễu Thanh Thanh và công ty.
“Nếu đã như thế thì anh phải đi nói với Liễu Thanh Thanh một tiếng”.
“Được, sư huynh, em lên mạng chơi game đây, có gì cần cứ ới em”.
“Được”.
Thân Nhung là chuyên gia ở phương diện này, nói không chừng tý nữa sẽ cần đến cô, vì thế cô tìm một quán net ở gần rồi vào đó ngồi.
Tần Lâm đến trước cổng công ty mỹ phẩm Tầng Vân, bảo vệ thấy anh liền khách khí chào hỏi.
“Anh Tần đến rồi à, anh lên tầng đi ạ, tổng giám đốc Liễu đang ở trong phòng làm việc!”
Đây là ‘ông chủ’ của bọn họ, Tần Lâm đến mỹ phẩm Tầng Vân chẳng phải giống như đến nhà mình sao?
Bảo vệ chẳng thèm nhìn, cứ để Tần Lâm tự nhiên là được.
Tần Lâm lên tầng cao nhất, đến phòng làm việc của tổng giám đốc, anh cũng chẳng khách sáo trực tiếp đẩy cửa đi vào trong.
Trong phòng chỉ có một mình Liễu Thanh Thanh, cô đang ngồi làm việc trước máy tính.
Thấy có người vào mà không gõ cửa, Liễu Thanh Thanh cau mày lại, vừa định nổi cáu thì nhìn thấy Tần Lâm, cô lập tức mừng rỡ.
“Lão Tần, sao anh lại đến?”
Tần Lâm đến trước mặt Liễu Thanh Thanh, đặt hai tay lên vai cô, khẽ xoa bóp.
“Gần đây mệt lắm đúng không? Dành thời gian nghỉ ngơi nhiều vào”.
Liễu Thanh Thanh thả lỏng người, dựa vào ghế, để Tần Lâm xoa bóp cho cô.
Tần Lâm là bác sĩ Đông y rất rành xoa bóp mát xa, lực vừa đủ, mang lại cảm giác vô cùng thoải mái, dễ chịu cho Liễu Thanh Thanh.
Cô mở mắt vừa hưởng thụ vừa thở dài.
“Hazz, gần đây thực sự rất bận, công ty đổi một lô máy mới, em phải theo dõi kiểm tra, sợ xảy ra chuyện”.
Dây chuyền sản xuất của công ty đổi máy móc, đây vốn dĩ là một chuyện lớn.
Bởi vì sự ra đời của một sản phẩm, ngoại trừ phương pháp phối chế thì là công nghệ.
Để đảm bảo công nghệ giống trước đây, thậm chí là tốt hơn trước máy móc dây chuyền sản xuất nhất định phải hàng tân tiến nhất.
Mặc dù một tỷ là con số lớn, nhưng tiền nào của nấy.
Tần Lâm nhìn số liệu trong máy tính của Liễu Thanh Thanh, vừa định nói đột nhiên cửa phòng làm việc lại bị mở ra.
Một người đàn ông trung niên hơi hói bước vào.
Liễu Thanh Thanh cau mày: “Lão Hứa, sao vào phòng tôi mà không gõ cửa chứ?”
Tần Lâm bỏ tay ra, giữ khoảng cách với Liễu Thanh Thanh, dù gì cô cũng là sếp trong công ty, phải giữ hình tượng trước mặt người ngoài.
Lão Hứa sững sờ, nhìn Tần Lâm nhưng cũng không để ý, ông ta cau mày nói.
“Tổng giám đốc Liễu, chúng ta mau thanh toán tiền đi, bên công xưởng giục rồi”.
Liễu Thanh Thanh nhíu mày, tên Hứa Trường Quý này là phó tổng giám đốc, địa vị trong công ty chỉ sau mỗi cô, là một cổ đông lớn.
Vì thế ông ta có quyền phát ngôn nhất định về nhiều quyết sách của công ty.
“Chúng ta đã hợp tác bao nhiêu năm, trước giờ chưa từng quỵt tiền của bọn họ, giục cái gì chứ?”
Liễu Thanh Thanh không hiểu lần này rốt cuộc là sao, có lẽ do kinh tế năm nay không được tốt, quỹ tiền vốn của các doanh nghiệp trêи dưới đều rất eo hẹp.
Công ty trêи giục trả nợ, công ty dưới không trả, Liễu Thanh Thanh cũng khá đau đầu.
Hứa Trường Quý nói: “Tổng giám đốc Liễu, cô phải biết lần này là đơn hàng một tỷ, nhiều hơn trước đây rất nhiều, quy mô công xưởng của bọn họ cũng bình thường, không đưa tiền, họ không dám sản xuất”.
Liễu Thanh Thanh bất lực: “Đúng là nhỏ mọn, Liễu Thanh Thanh tôi sẽ quỵt tiền của họ sao? Một tỷ......trước chiều nay tôi sẽ thanh toán!”
Tình huống này cũng có thể hiểu được, làm kinh doanh vốn dĩ chú trọng đến sự tin tưởng giữa hai bên, gửi tiền trước hay sau cũng không có sự khác biệt lớn lắm.
Theo lý mà nói, mỹ phẩm Tầng Vân của Liễu Thanh Thanh có tầm ảnh hưởng khá lớn ở quốc tế, tổng tài sản hàng trăm tỷ, sao có thể quỵt một tỷ của anh chứ?
Có điều Liễu Thanh Thanh không muốn kỳ kèo với họ, thanh toán trước thì thanh toán trước thôi, dù sao đây cũng không phải lần đầu hợp tác.
Cô vừa nói xong, Tần Lâm đột nhiên nói.
“Không được, không thể thanh toán trước được”.
Liễu Thanh Thanh và Hứa Trường Quý lập tức sững sờ.
“Tại sao chứ?”
Tần Lâm đáp: “Công ty của họ có chút vấn đề, nội bộ quốc gia xảy ra đảo chính, tạm thời đừng hợp tác với họ”.
Vừa dứt lời, Liễu Thanh Thanh không nói gì nhưng Hứa Trường Quý lại bực mình.
“Nội chiến? Công ty xảy ra chuyện? Cậu đùa gì vậy, cậu biết chúng tôi đã hợp tác bao nhiêu năm không, cậu có thân phận gì mà đòi nhúng tay vào chuyện của công ty chúng tôi chứ?”
Hứa Trường Quý bực mình, lời nói nồng nặc mùi thuốc.