Bệnh viện Lợi Dân này là một bệnh viện tư nhân, Miêu Miêu là một bệnh nhân bị bệnh bạch cầu, đã từng xuất hiện trêи bản tin của Đài truyền hình Trung Ương.
Sau khi tin tức được đăng tải, nó đã nhận được rất nhiều sự chú ý của giới truyền thông, có một số người đã nhân cơ hội này để tài trợ cho Miêu Miêu.
Bệnh viện Lợi Dân này là một trong số đó, mọi chi phí phẫu thuật của Miêu Miêu đều do bọn họ chịu, không cần phải tốn xu nào cả.
Cũng chính vì chương trình này mà Tô Văn Kỳ đã may mắn được gặp gỡ Tiểu Miêu Miêu.
Trước cửa phòng mổ lúc này có một đôi nam nữ đang đứng, hai người đang ôm nhau khóc.
Xung quanh có rất nhiều phóng viên đang phỏng vấn, tay cầm máy quay không ngừng ghi hình lại, bỗng có một người đàn ông đeo kính bước đến gần hai người và nói.
“Thật xin lỗi, tôi thay mặt công ty Tinh Ngu xin lỗi hai người, chúng tôi không ngờ rằng Tô Văn Kỳ lại là người như vậy, dám dùng cách này để gian lận làm chiêu trò sao tác, đây là lỗi của công ty chúng tôi, chúng tôi xin nhận mọi trách nhiệm về tổn thất tài chính của hai người!”
Đây là một trong những người đại diện của Tô Văn Kỳ, Triệu Vinh.
Bởi vì chuyện này không phải do chị Điền phụ trách, nên Triệu Vinh đã thay mặt Tô Văn Kỳ và công ty điện ảnh để nói chuyện với cánh truyền thông.
Sau khi Tô Văn Kỳ xảy ra chuyện, Triệu Vinh đã đi xin lỗi khắp nơi và nói những lời dễ nghe, lúc nào cũng bảo là lỗi của anh ta, nhưng thực tế đều đang chỉ về phía Tô Văn Kỳ.
Nếu trốn tránh hoàn toàn trách nhiệm thì sẽ hoàn toàn trong sạch.
Hai vợ chồng nước mắt đầm đìa, mặt mày xám xịt, sau khi bọn họ biết tin nhưng vẫn không muốn tin.
“Không thể được, cô Tô đã nói với chúng tôi rất nhiều lần, cũng đã nói chuyện riêng với chúng tôi! Cô ấy không thể nào gian dối được! Cậu mau liên lạc với cô ấy đi, tôi xin cậu đấy!”
“Đúng vậy, nhân phẩm của Tô Văn Kỳ được mọi người ca tụng khắp nơi, trước đây Tô Văn Kỳ cũng từng giúp đỡ cho nhiều người khó khăn, không thể nào cô ấy cố tình lừa dối chúng tôi được!”
Hai người này đã liên lạc riêng với Tô Văn Kỳ, bọn họ tin rằng Tô Văn Kỳ không phải là người như vậy.
Triệu Vinh thở dài: “Biết người biết mặt không biết lòng, trước giờ chúng tôi vẫn luôn cho rằng Tô Văn Kỳ là người tốt, nhưng không ngờ lại...”
“Trước đây các phúc lợi công cộng chỉ cần tiền là được, hơn nữa, Tô Văn Kỳ cũng không cần phải móc tiền túi ra, đương nhiên sẽ không phản đối gì”.
“Nhưng việc ghép tủy này có hại cho cơ thể, có thể cô ấy cảm thấy việc này không tốt nên đã lừa dối cũng nên, đây là sai sót trong quản lý của chúng tôi, thực sự vô cùng xin lỗi”.
Triệu Vinh này cũng là do Kim Sơn Phong mua chuộc, bây giờ anh ta biết Tô Văn Kỳ sắp bị hủy hoại thanh danh nên cũng không cần để lại ấn tượng tốt gì cho cô, cho nên anh ta muốn gì nói nấy.
Triệu Vinh lấy điện thoại di động ra, bấm lại số của Tô Văn Kỳ, hơn nữa còn bấm nút rảnh tay để cho cánh truyền thông nghe thấy.
“Xin chào, số điện thoại quý khách đang gọi hiện đã bị tắt...”
Mọi người đều lộ vẻ thất vọng, Triệu Vinh cũng lắc đầu, thở dài nói.
“Mọi người cũng đã thấy Tô Văn Kỳ phát rồ như thế nào rồi đấy, điện thoại vẫn luôn tắt, tôi nghĩ chắc bây giờ cô ấy đang đi tiêu khiển ở chỗ nào đó rồi”.
Triệu Vinh bề ngoài tỏ vẻ đau lòng, nhưng thực chất trong lòng lại âm thầm chế nhạo.
Tô Văn Kỳ quả thực là đang đi chơi, nhưng chỉ là bị người khác chơi mà thôi.
Bao nhiêu năm nay kiếm được nhiều tiền như vậy, bây giờ Tô Văn Kỳ đã là một tên tuổi lớn, cũng thật khó để người đại diện lấy được lợi ích từ cô.
Vậy nên cứ dứt khoát hủy hoại cô thì hơn.
Tô Văn Kỳ đã kiếm được rất nhiều tiền cho công ty, cho nên mối quan hệ của cô với Triệu Vinh cũng không tệ lắm.
Nhưng không còn cách nào khác, Tô Văn Kỳ đã đắc tội với Kim Sơn Phong, bởi vì hiện tại giá trị thương mại của Kim Sơn Phong rõ ràng có tác dụng hơn Tô Văn Kỳ.
Vì vậy, bọn họ phải chọn từ bỏ Tô Văn Kỳ và sử dụng giá trị thương mại cuối cùng của cô để kiếm được món hời lớn.
Đây là điều mà một người đại diện có năng lực nên làm.
Ting ting.
Cửa phòng phẫu thuật mở ra, một bác sĩ lớn tuổi bước ra, nghiêm nghị nói.
“Năm phút nữa sẽ bắt đầu phẫu thuật, nếu người hiến vẫn không có mặt thì mọi người hãy chuẩn bị cho tình huống xấu nhất”.
“Đây là giấy báo bệnh hiểm nghèo, xin vui lòng ký tên trước”.
Nhìn thấy giấy báo, sắc mặt mẹ của Miêu Miêu sa sầm xuống, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Một số y tá vội vàng đỡ bà ấy dậy, sau đó đặt xuống băng ghế gần đó.
Bố của Miêu Miêu cũng vô cùng lo lắng, hai mắt đã ngấn lệ nhưng vẫn cố gắng kiên định.
“Được, tôi ký!”
Bố của Miêu Miêu nước mắt lưng tròng, ký vào giấy báo bệnh, bác sĩ cũng đã nhìn thấy cảnh tượng này nhiều lần, bèn nói.
“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Nói xong, bác sĩ quay người bước vào phòng phẫu thuật.
Không có người hiến tủy, cho dù phẫu thuật thì cũng sẽ duy trì mạng sống mà thôi, giữ được vài phút thì có ý nghĩa gì chứ.
Đám đông xung quanh có chút kϊƈɦ động.
“Tô Văn Kỳ này cũng quá đáng thật đấy, nếu như cô ta không nói sẽ hiến tủy, có lẽ Miêu Miêu đã đi tìm người khác rồi!”
“Đúng vậy, bản thân không muốn hiến, lại còn làm ầm ĩ cho cả thế giới biết, đến thời khắc quan trọng lại không ra mặt, cho dù bây giờ có người hợp tủy với Miêu Miêu sợ là cũng không kịp nữa rồi”.
Ngay khi mọi người đang định lên án Tô Văn Kỳ, đột nhiên có tiếng ‘ting ting’ vang lên, cửa thang máy mở ra.
Mọi người quay đầu lại theo hướng âm thanh phát ra, liền nhìn thấy Tô Văn Kỳ và Tần Lâm bước ra từ thang máy.
Vừa nhìn thấy Tô Văn Kỳ, ánh mắt của mọi người đều lập tức đổ dồn về phía cô!
Tất cả máy quay của phóng viên đều lao về phía Tô Văn Kỳ, không ngờ cô lại thực sự xuất hiện vào thới khắc mấu chốt này!
Chẳng lẽ thật sự là để sao tác ư?
Bất kể là có sao tác hay không, lúc này mọi người đều quan tâm đến tình hình hiện tại của Miêu Miêu, chỉ cần chữa khỏi cho Miêu Miêu, cho dù có là sao tác thì mọi người đều có thể nhẫn nhịn được.
Nhìn thấy Tô Văn Kỳ an toàn bước ra, Triệu Vinh nhíu mày, tuy có hơi nhếch nhác nhưng trông cô vẫn không giống như bị xâm phạm.
Hơn nũa, cũng không thể nào bị xâm phạm xong rồi mà vẫn muốn đến bệnh viện hiến tủy được?
Triệu Vinh cau mày, tiến lên phía trước: “Tô Văn Kỳ, sao bây giờ cô mới đến, nãy giờ cô đang làm gì thế?!”
Tô Văn Kỳ không nói tiếng nào, liền đưa tay tát thẳng vào mặt anh ta.
‘Bốp’, mặt Triệu Vinh in hẳn dấu vân tay, sau đó bị Tô Văn Kỳ đẩy lui về sau mấy bước.
“Cô...”
Cái tát của Tô Văn Kỳ thực sự đã cho người khác thấy được sự ngang ngược của Thiên Hậu!
Mọi người cũng bắt đầu lùi bước, đám phóng viên cũng không dám lại gần, sợ sẽ bị chị Tô đánh.
Bố mẹ Miêu Miêu đột nhiên kϊƈɦ động, vội vàng đứng dậy nói.
“Tô Văn Kỳ! Tô Văn Kỳ đến rồi!”
“Mau, mau cứu con gái tôi!”
Tô Văn Kỳ gật đầu, lúc này không có thời gian giải thích, cứu người là quan trọng nhất!
Tô Văn Kỳ vội vàng chạy một mạch vào phòng phẫu thuật, cửa vừa mở ra, vị bác sĩ đeo kính bước ra, nói với vẻ nghiêm trọng.
“Người nhà bệnh nhân, thực sự xin lỗi, Miêu Miêu đã qua đời rồi, chúng tôi đã cố gắng hết sức”.