Bản thân Tạ Hồng Mai không thể tiêu hóa được chỗ linh khí kia, chỉ có thể để Tần Lâm tiêu hóa thay cô.
Mặc dù đang ở dưới núi Côn Luân, giữa trời đông giá rét, nhưng linh khí trong cơ thể Tần Lâm và Tạ Hồng Mai lại quá dồi dào, cho nên bọn họ không hề sợ lạnh.
Khi Tần Lâm cởi đồ cho Tạ Hồng Mai, anh cứng đờ cả người, vóc dáng của cô hoàn hảo quá, khó có thể tưởng tượng, trêи người cô không có lấy một khối thịt thừa nào, đều là cơ bắp nhưng không hề mất đi vẻ gợi cảm mềm mại của phụ nữ.
Cơ thể trắng như tuyết giống như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đỉnh do ông trời tạo ra, nó khiến người ta không thể nén được ɖu͙ƈ vọng.
Cơ thể mềm mãi hoàn mỹ kia khiến cho Tần Lâm cũng phải ngây ngẩn nhìn, đây chắc chắn là phong cảnh mỹ lệ nhất núi Côn Luân này.
Nhưng Tần Lâm vội nhắm hai mắt, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe!
Mình là bác sĩ, lương y như từ mẫu, đây là ranh giới cuối cùng của anh, sao có thể vì người bệnh có cơ thể đẹp mà bị mê hoặc được chứ.
Không được không được! Nhất định không được!
Tần Lâm cẩn thận dùng tay ấn bụng dưới của Tạ Hồng Mai, trêи đan điền bắt đầu khai thông linh khí đi khắp cơ thể, chỉ khi khai thông linh khí cả cơ thể cô thì cô mới có thể hoàn toàn dung hợp được, mới có thể hoàn toàn cởi bỏ được ràng buộc trong cơ thể.
Tần Lâm không ngừng hít sâu, điều này sao có thể chịu được chứ? Hấp dẫn quá, mê hoặc quá.
Nếu như không phải Tần Lâm liên tục áp chế ɖu͙ƈ vọng trong cơ thể thì anh đã không khống chế được mình rồi.
Có lúc không thể trách được khi đàn ông phạm tội, thật sự thì đàn ông sao có thể từ chối được phụ nữ chứ.
Tần Lâm vẫn cố chống lại sự mê hoặc của cơ thể Tạ Hồng Mai, bởi vì anh nhất định phải mau chóng khai thông linh khí trong cơ thể cô mới có thể bảo đảm được cô hoàn toàn lột xác.
Huyệt vị, kinh mạch trêи cơ thể con người vô cùng phức tạp, Tần Lâm dường như đã sờ qua khắp mọi ngõ ngách trêи cơ thể cô, nhưng anh làm vậy là vì chữa bệnh chứ không có ý đồ bất chính gì, nếu có gì bất trắc, bao nhiêu công sức sẽ đổ sông đổ bể.
Trong một tiếng đồng hồ, Tần Lâm rơi vào trạng thái vô cùng sốt ruột, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng cũng khai thông toàn bộ linh khí trong cơ thể Tạ Hồng Mai rồi, như vậy thực lực của Tạ Hồng Mai cũng mạnh lên theo.
Dưới sự khai thông của Tần Lâm, vô hình chung đã khiến cho Tạ Hồng Mai đả thông được ba kinh mạch, hơn nữa cộng thêm mạch trước kia, giờ đây cô đã là cao thủ tứ mạch.
Ngay cả Tần Lâm cũng không khỏi cảm thán, Băng sơn huyết liên này kinh khủng quá, không ngờ nó có uy lực đến thế.
Tạ Hồng Mai chỉ ăn một nửa thôi mà có được sức mạnh đến vậy.
Đương nhiên toàn bộ đều nhờ công Tần Lâm, nếu như không vì anh, bây giờ cơ thể Tạ Hồng Mai đã bị xé nát rồi.
Tần Lâm đầu đầy mồ hôi, cẩn thận mặc lại quần áo cho cô, sau đó ngồi sụp xuống đất.
Tạ Hồng Mai đột phá rồi, nhưng anh còn chưa đột phá, bây giờ đã đến lúc anh phải đả thông kinh mạch số bảy rồi, chỉ có trở thành cao thủ thất mạch thực sự, thực lực của anh mới đi lên một tầm cao mới.
Tần Lâm không có mong muốn gì khác, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, Băng sơn huyết liên mạnh mẽ như vậy, mình nhất định sẽ đột phá thành công Nhâm mạch.
"Lần này đúng là trong họa có phúc mà".
Khóe miệng Tần Lâm khẽ nhếch lên, ánh mắt nóng bỏng, lại tiếp tục vận chuyển linh khí trong cơ thể, bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu mỗi gió đông thôi.
"Mạch thứ bảy, chính là lúc này, đột phá cho ta!"
Ánh mắt của Tần Lâm bùng lửa, bắt đầu toàn lực thúc đẩy khí hải đan điền, khiến cho linh khí trong cơ thể không ngừng đánh vào mạch thứ bảy - Nhâm mạch, chỉ cần mạch thứ bảy được đả thông, thực lực của anh sẽ lên một tầm cao mới.
Tần Lâm bây giờ đã đạt lục mạch, mà sức mạnh thực sự của anh dường như đã đạt đến đỉnh cao của bảng Hổ, thậm chí đã chạm đến cuối bảng Rồng, anh có thể đoán được điều này khi đối đầu với Thiệt Kiếm Dị.
Mặc dù Tần Lâm biết mình mạnh hơn Thiệt Kiếm Dị ba phần, nhưng cao thủ bảng Rồng mạnh cỡ nào chứ, cho nên Tần Lâm không dám tùy tiện đối mặt, dẫu sao Long Phù Đồ đứng đầu bảng Rồng cũng không phải là người mà anh có thể đánh lại.
Lần này, sau khi trải qua nhiều cuộc đại chiến như vậy, thực lực của Tần Lâm cũng tiến bộ hơn nhiều, hơn nữa còn ăn được nửa đóa Băng sơn huyết liên, như vậy có thể thấy thực lực của anh nhất định sẽ nhanh chóng tăng lên, đột phá đến mạch thứ bảy cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau khi lo cho Tạ Hồng Mai xong, Tần Lâm bắt đầu chuẩn bị đột phá Nhâm mạch.
Đối với anh mà nói, chỉ cần đột phá Nhâm mạch, thực lực của anh nhất định sẽ lên một tầm cao mới, đến lúc đó anh sẽ càng tự tin hơn.
Tần Lâm cẩn thận vô cùng, bởi vì mỗi lần đột phá kinh mạch đều rất quan trọng, càng đừng nói đến Nhâm mạch và Đốc mạch cuối cùng, hai kinh mạch này được gọi là Long tích mạch, một khí đột phá xong hai kinh mạch này, thực lực cuối cùng sẽ được đột phá, anh sẽ như được lột xác, cao thủ thất mạch và cao thủ bát mạch đều là điều trước nay Tần Lâm không dám tưởng tượng.
Lúc trước, anh từng nghe sư phụ kể, một khi đột phá trở thành cao thủ lục mạch thì sẽ vượt khỏi khái niệm người phàm, nên lúc này anh càng hưng phấn.
Điều duy nhất khiến anh thất vọng đó là sư phụ không thể thấy được anh tiến bộ nhiều như vậy.
"Sư phụ, người ở đâu rồi, chẳng nhẽ người thật sự qua đời rồi sao?"
Tần Lâm lầm bầm nói, tâm nguyện lớn nhất của anh đó là có thể cùng so tài với sư phụ, không biết thực lực hiện nay của sư phụ đã đạt đến cảnh giới nào rồi.
Có điều, thứ bây giờ anh phải làm đó là mau chóng đột phá.
Mạch thứ bảy vô cùng quan trọng, cao thủ thất mạch có khoảng cách rất lớn so với cao thủ lục mạch, anh đoán Long Phù Đồ hạng một bảng Rồng cũng đã đột phá thất mạch, hơn nữa còn thể đã đạt đến cao thủ bát mạch, mặc dù không chắc chắn nhưng Tần Lâm hiểu rõ, ông ấy không thể nào là cao thủ lục mạch, nếu không anh sẽ không cảm thấy áp lực đến thế.
"Bắt đầu đi! Mạch thứ bảy, tôi đến đây!"
Tần Lâm khẽ gầm một tiếng, vận chuyển khí hải đan điền, nhanh chóng xông vào kinh mạch, từng lần liên tiếp, máu trong cơ thể anh càng ngày càng chảy nhanh, kinh mạch thay đổi ngày càng lớn, Nhâm mạch và Đốc mạch vốn ngăn cản, cho nên anh đất định phải xông phá mạch thứ bảy trong thời khắc mấu chốt, như vậy máu trong cơ thể mới được lưu thông, bao gồm cả chân khí lưu thông, thế mới có thể dễ dàng đột phá, không gặp trở ngại, đó chính là chỗ tốt nhất của mạch thứ bảy.
Nếu như có thể lưu thông không bị hạn chế khí chân nguyên trong cơ thể, khí hải đan điền có thể cung cấp nhiều khí chân nguyên hơn, khiến sức mạnh, tốc độ, tính nhịp nhàng của cơ thể sẽ nhanh mạnh hơn, bao gồm cả khi chiến đấu, thực lực sẽ lên một tầm cao mới, cho nên mỗi lần đột phá kinh mạch thì đều có sự thay đổi rất lớn.
Trải qua hơn một giờ tranh đấu vùng vẫy, Tần Lâm rốt cuộc cũng cảm thấy mạch thứ bảy có dấu hiệu dãn ra, lúc này nhất định phải đẩy mạnh, chỉ như vậy mới đảm bảo mình nhanh chóng đột phá!
Thời gian từng giây trôi qua, thực lực của Tần Lâm ngày càng mạnh, Nhâm mạch trong cơ thể đột phá, hơn nữa còn không ngừng mở rộng, lúc này, Tần Lâm cảm thấy kinh mạch càng ngày càng thông thuận hơn, cũng càng ngày càng thoải mái hơn, loại cảm giác này vô cùng mãnh liệt, anh có thể rõ ràng cảm giác được thế giới trước mắt mình ngày càng sáng rõ hơn.
"Cuối cùng cũng đột phá, tôi cuối cùng cũng đột phá rồi, ha ha ha!"
Tần Lâm cười lớn, ánh mắt nóng bỏng, nhưng lúc này anh phát hiện ra Tạ Hồng Mai đột nhiên tát lên mặt anh!
"Bốp..."