Sau khi nhận thẻ liền tiễn hai người rời đi.
Trời lúc này sắp sáng rồi, Tần Lâm đang thu dọn y quán thì Diệp Vãn Nhi đột nhiên vội vàng chạy đến.
"Anh Tần, em nghe nói anh chữa khỏi cho tổng giám đốc Điền rồi à?"
Tần Lâm gật đầu: "Ừm, chữa khỏi rồi, bọn họ vừa rời đi".
Diệp Vãn Nhi vỗ trán, hối hận muốn chết.
"Sớm biết vậy, tối qua em đã trực ca với anh rồi, em còn chưa nhìn thấy anh chữa loại bệnh thế này bao giờ đâu!"
Diệp Vãn Nhi là một người hiếu học, cô ấy đương nhiên muốn xem cách chữa những chứng bệnh hiểm nghèo.
Tần Lâm cười: "Cách chữa bệnh này của anh, em không học được đâu, khẻo em còn sợ, không nhìn là tốt nhất".
Diệp Vãn Nhi bất lực thở dài:" Vâng, vậy thì thôi ạ".
"Đúng rồi anh Tần, dạo này em với Khổng đại sư đã thương lượng với nhau, em muốn mở chi nhánh, anh thấy có được không?"
Tần Lâm sững sờ: "Mở chi nhánh?"
"Đúng vậy, y quán Hiên Viên của chúng ta bây giờ quá nổi tiếng, nhiều người bệnh từ tứ phương tám hướng đều đến, có người khó chịu vì chỗ chúng ta xa quá, hơn nữa bệnh nhân rất đông, chúng ta tiếp đón không hết được".
"Khổng đại sư bảo chúng ta nên mở chi nhánh, bây giờ em cũng có thể ngồi khám chính rồi, hi hi..."
Tần Lâm cười, cô gái này nói đi nói lại, cuối cùng vẫn chốt lại trọng điểm nhỉ?
Cô ấy đương nhiên muốn ngồi khám chính.
Diệp Vãn Nhi học không để làm y tá mà để làm bác sĩ Đông y, học Đông y đương nhiên là muốn khám bệnh cứu người.
Mặc dù trong y quán Hiên Viên, Diệp Vãn Nhi thường xuyên bắt mạch khám bệnh cho người bệnh, nhưng có Khổng Phàm Lâm ở sau, cô ấy vẫn cảm thấy khác.
Chỉ có đi ra mở chi nhánh thì mới có thể thực sự một mình đảm đương một phía.
"Được, nếu em muốn vậy thì em đến Bắc Thành mở chi nhánh đi".
Y thuật của Diệp Vãn Nhi cơ bản đều do một tay Tần Lâm dạy dỗ, sau lại có Khổng Phàm Lâm giám sát cô ấy thực hành, nên y thuật của Diệp Vãn Nhi tiến bộ thần tốc.
Mặc dù không học đại học Y nhưng nếu so với những sinh viên học đại học Y kia, khẻo còn giỏi hơn nhiều.
Tần Lâm vẫn vô cùng tin tưởng Diệp Vãn Nhi, cho cô ấy mở chi nhánh cũng không thành vấn đề, hơn nữa nếu thực sự có chứng bệnh khó chữa thì anh cũng có thể đến đó giúp cô. Truyện thuộc sở hữu của ReadMe (Android) và FindNovel (iOS). Truyện Nữ Cường
"Ừm, thế đi thôi, đến đó xem nhà".
"Vâng, hi hi!", Diệp Vãn Nhi chỉnh trang một chút, đi cùng Tần Lâm ra ngoài.
Khi đi ra ngoài cũng rất tự nhiên mà khoác tay Tần Lâm.
Diệp Vãn Nhi cúi đầu, mặt hơi đỏ.
Cô ấy với Tần Lâm là thanh mai trúc mã, quen nhau từ nhỏ, hiện nay anh Tần quay về, cảm giác đương nhiên rất khác.
Diệp Vãn Nhi rất sùng bái Tần Lâm, cô khoác tay anh trông rất tự nhiên.
Hai người đi bên đường, luôn có người khen ngợi.
"Ôi, cặp đôi này hợp nhau thế, trai tài gái sắc".
"Đúng vậy, cậu xem cô gái kia xinh chưa kìa?"
"Anh kia cũng đẹp trai ghê, vừa nhìn là biết tài giỏi đẹp trai".
"..."
Nghe thấy mấy lời tán dương, Diệp Vãn Nhi có hơi ngại ngùng, thả tay anh Tần ra, hình như cô ấy cố ý duy trì khoảng cách.
Tần Lâm cũng không để ý đến tâm tình của cô gái này, trong nháy mắt, hai người đã đến bất động sản Điền Thị.
Nam Thành Lâm Khoa, Bắc Thành Điền Thị.
Đây là hai con rồng đầu ngành trong ngành bất động sản.
Bắc Thành vừa mới phát triển, giá nhà liên tục lên cao, vậy nên phòng giao dịch bất động sản rất đông, người đông như nước vậy.
Cứ như không phải bán nhà mà là siêu thị giảm giá vậy.
Tần Lâm nhìn thấy cảnh này, cũng rất kinh ngạc.
"Nhà của bất động sản Điền Thị tốt vậy sao?"
Diệp Vãn Nhi gật đầu: "Đương nhiên rồi, nhà của bất động sản Điền Thị có chất lượng rất tốt, bài trí đẹp, hơn nữa vị trí đắc địa, vậy nên chỉ cần có chút tiền nhàn rỗi thì đều đến đây mua nhà".
Tần Lâm gật đầu, hóa ra là vậy, có vẻ vị trí không tồi nhỉ, mở một chi nhánh ở đây cũng là lựa chọn tốt.
Sau khi cả hai bước vào, một nhân viên tư vấn bất động sản đã đến tiếp đãi.
"Xin chào hai vị, hai vị muốn xem loại nhà như nào ạ"
Ngay khi Diệp Vãn Nhi định nói, giọng nói thiếu kiên nhẫn của một người phụ nữ đột nhiên vang lên sau lưng cô.
"Người đâu? Tại sao không có người ra tiếp đón? Chồng tôi muốn mua biệt thự, mấy người không muốn kiếm tiền sao?"
Mặc dù phòng giao dịch bất động sản này rất đông người nhưng đa số người ở đây đều rất lịch sự, vậy nên người phụ nữ này làm ầm ĩ nên trông khá nổi bật.
Mọi người nhìn sang thì thấy một người phụ nữ béo như quả bóng, ôm một người đàn ông béo hơn, đang đứng trước mô hình nhà với vẻ mặt tức giận.
Vì có quá nhiều người nên không có đủ nhân viên tư vấn bất động sản.
Người phụ nữ mập chỉ vào nhân viên tư vấn bất động sản bên cạnh Tần Lâm nói.
"Cậu! Đến giới thiệu cho tôi!"
Tư vấn viên Tiết hơi sững sờ, có chút ngượng ngùng nói.
"Thưa bà, bà vui lòng đợi một lát. Hai vị này đến trước. Chúng tôi phải tiếp đón trước những người đến trước. Tôi sẽ giới thiệu với họ trước, sau đó sẽ giới thiệu cho bà."
Tư vấn viên Tiết là một chàng trai trẻ, anh ấy nói chuyện nhã nhặn và xử lý mọi việc một cách hợp lý.
Đến trước tiếp đón trước, đây là lẽ dĩ nhiên, Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi đến trước, đương nhiên phải tiếp đón Tần Lâm trước.
Người phụ nữ cau mày, vặn vẹo thân hình mập mạp, bước đến trước mặt anh ấy.
"Ai đến trước tiếp đón trước? Cậu nói đạo lý đến trước tiếp đón trước với Hồ Thúy Hoa tôi à? Cậu không hỏi xem chồng tôi làm nghề gì à?”
Hồ Thúy Hoa liếc nhìn Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi.
Gương mặt của Diệp Vãn Nhi khiến bà ta ghen tị, thấy cô ấy xinh đẹp như vậy, Hồ Thúy Hoa càng tức giận hơn.
“Cậu nhìn bọn họ xem, vừa nhìn là biết là loại không có tiền, giới thiệu cho bọn họ chỉ tổ tốn thời gian thôi, được rồi, đừng lề mề nữa, mau giới thiệu cho chúng tôi đi, tôi và chồng tôi muốn mua biệt thự!”
Diệp Vãn Nhi có chút không vui.
“Bà nói cái gì thế, sao lại bảo chúng tôi không mua được, chúng tôi đến đây để mua nhà, ai đến trước được tiếp đón trước, dựa vào đâu phải giới thiệu cho bà?”
Sau khi Diệp Vãn Nhi nói xong, Hồ Thúy Hoa trợn mắt, ưỡn eo nói.
"Ồ? Cái con nhóc gầy gò này, lông còn chưa dài mà dám lên mặt với tôi à? Cô có tiền chắc? Cô mua được nhà chắc? Cô mua một cái đi, cô mua ngay trước mặt tôi đi, nếu không thì cút!”
Diệp Vãn Nhi nhíu mày: “Sao bà vô lý vậy, tôi xem xong sẽ mua, bây giờ tôi còn chưa xem xong!”
Hồ Thúy Hoa chế nhạo: “Thấy chưa, bọn họ chỉ đến hóng chuyện thôi, sao mua được nhà chứ”.
"Loại người này tôi thấy nhiều rồi, thấy ở đây đông vui nên đến góp vui, dùng chút đồ uống và bánh ngọt miễn phí, sau đó về nhà chứ gì?”
"Nói cho cô biết, mấy người đi mấy công ty bất động sản bình thường thôi, bất động sản Điền Thị bán rất chạy, căn bản không có thời gian tiếp đón mấy người đâu”.
"Muốn ăn vặt miễn phí thì tự mình đến đó lấy đi! Nếu như thu phí thì tính lên đầu cô, đừng làm lỡ thời gian của bà! Được rồi tư vấn viên Tiết, mau giới thiệu cho tôi!"
Hồ Thúy Hoa này đúng là loại mắt chó đòi khinh người, trong mắt bà ta, mấy người trẻ tuổi xinh đẹp như Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi sao có tiền. Vừa nhìn là biết là loại nghèo rách, còn đến đây ăn ké, uống ké…
Bà ta đúng là khinh người mà!
Diệp Vãn Nhi tức giận trợn to mắt, không nói nên lời.
Tư vấn viên Tiết cũng cau mày: "Tôi xin lỗi bà Hồ, chúng tôi phải theo nguyên tắc ai đến trước tiếp đón trước".