Những chiếc túi anh ta tặng đúng thật đều là hàng giả.
Nhưng túi giả của anh ta không giống như những công xưởng khác.
Túi giả anh ta toàn dùng nguyên liệu chính thống để sản xuất, công nghệ và chất liệu gần như giống với nguyên bản.
Cũng có thể hiểu công xưởng của anh ta là một công xưởng chui, cũng phải tầm cỡ như một công xưởng phụ của hãng.
Hoàn toàn không giống với hàng Rep 1:1.
Quý Quốc Quân làm ngành này nhiều năm như vậy, có mối quan hệ rất rộng, có rất nhiều công nhân là người nghỉ hưu ở công xưởng của LV, còn có cả phương thức liên hệ với các bên nhập nguyên liệu, dùng một số lợi ích để mời những công nhân già để làm một xưởng sản xuất nhỏ.
Những sản phẩm nhái cao cấp được tung ra thị trường, có lợi nhuận rất cao.
Quý Quốc Quân làm trong ngành này gần như không để lộ bất cứ sơ hở nào.
Điều duy nhất là mã cod giả này thôi.
Vì để đề phòng người mua lên mạng kiểm tra mã cod, nên Quý Quốc Quân dùng luôn mã gốc để sao chép lại.
Bình thường, trừ khi hai người mua cùng một chiếc túi có mã cod giống nhau sau đó gặp nhau, chuyện này có tỷ lệ xảy ra là rất thấp mới có thể bị phát hiện.
Trừ trường hợp này ra, túi giả của Quý Quốc Quân rất khó bị phát hiện, dù gì cũng là nhân viên giám định chuyên nghiệp, kết quả giám định chắc chắn là hàng thật.
Nhưng không ngờ hôm nay lại gặp phải sự cố hi hữu này.
Cũng bởi chiếc túi xách Fendi Selleria trắng bạc này quá đáng giá, thuộc vào loại sản phẩm vô cùng quý hiếm.
Bình thường chỉ có những người nổi tiếng, ngôi sao lớn đi dự sự kiện mới mang để thể hiện đẳng cấp.
Có rất ít người có thể mua được chiếc túi này, cho dù nhà giàu nứt vách cũng chưa chắc đã chọn mua một chiếc túi đắt đỏ như vậy.
Nhưng vì số lượng ít, cả tỉnh cũng chỉ có một cái, mà lại còn nằm trong tay Thân Long Vân, Thân Long Vân còn chưa kịp tặng cho vợ, vì muốn có quan hệ tốt với Tần Lâm nên ông ấy tặng luôn cho Vương Đông Tuyết.
Không ngờ lại bị đụng hàng ở đây, vẻ mặt Quý Quốc Quân trở nên rất khó coi.
Nha Nha cũng không ngờ lại bị đụng hàng, đến cả mã cod cũng giống nhau, chắc chắn có một cái là giả.
"Họ Tần kia, anh cũng giỏi lắm, dám lấy túi giả để lừa người ta? Vương Đông Tuyết, cô đúng là dễ bị lừa, anh ta cho cô một cái túi hơn hai trăm nghìn tệ giả mà cô cũng tin?"
Vương Đông Tuyết vội vàng lắc đầu: "Không phải đâu, đây là túi bạn anh Tần tặng tôi, chắc không phải hàng giả đâu".
Vương Đông Tuyết nói xong, Nha Nha chau mày, khuôn mặt lạnh lùng.
"Ý của cô là, túi của tôi là giả?"
Rõ ràng là trong hai cái túi chỉ có một cái là thật, Vương Đông Tuyết nói túi của mình là thật thì có nghĩ là nói túi của Nha Nha là giả.
Vương Đông Tuyết không phải người thích chỉ trích người khác, nhưng trong tình huống chỉ có thể chọn một trong hai như thế này cô ấy cũng hết cách.
Thân Long Vân là người như thế nào, là trùm trong giới IT, là người sáng lập ra điện thoại Long Vân, một tỷ phú như vậy sao có thể mua túi giả chứ?
Cho nên Vương Đông Tuyết dám chắc chiếc túi trong tay mình là hàng thật.
"Cái đấy tôi không biết", Vương Đông Tuyết lấy túi của mình, cũng không muốn nói nhiều, ai tin thì tin.
Nha Nha tức giận: "Này! Cô nói bóng gió tôi phải không, cô dựa vào cái gì mà nói túi của tôi là túi giả, tôi thấy túi của cô mới giả đó, túi của tôi là tổng giám đốc Quý tặng đó, anh ấy có vị trí như thế nào trong giới hàng hiệu cô có biết không? Vậy cô nói thử xem, túi của cô là do ai tặng?"
Vương Đông Tuyết nghĩ một lúc: "Tôi..."
Có một số chuyện Vương Đông Tuyết không biết có nên nói ra hay không, nhìn về phía Tần Lâm, giống như đang hỏi ý kiến của anh.
Tần Lâm nói: "Chẳng có gì mà không thể nói cả, chiếc túi này là do Thân Long Vân tặng".
Vừa nhắc tới Thân Long Vân, mọi người đều kinh ngạc.
"Thân Long Vân? Là Thân Long Vân của điện thoại Long Vân? Anh chắc chứ? Trời đất quỷ thần ơi, chém gió vừa thôi, Thân Long Vân tặng túi cho cô? Dựa vào cái gì, hai người có tư cách để gặp tổng giám đốc Thân sao?"
"Muốn chém thì cứ để anh ta chém đi, hai người đúng là biết làm trò, tổng giám đốc Thân Long Vân là nhân vật như thế nào chứ, hai người cũng có thể tiếp xúc với ông ấy sao?"
Quý Quốc Quân cũng cười lạnh, nếu như nói người khác thì anh ta còn nghĩ ngợi, nhưng nếu nói Thân Long Vân thì anh ta không hề sợ hãi.
Bởi anh ta có biết Thân Long Vân, lúc trước anh ta có làm quản lý cho mấy cửa hàng đồ hiệu, thỉnh thoảng có thấy phu nhân của tổng giám đốc Thân đến mua đồ, cho nên anh ta có gặp Thân Long Vân một lần, cũng coi như là có quen biết, hơn nữa còn có cả phương thức liên lạc.
"Thằng nhãi, chém gió vừa thôi".
"Nếu anh nói người khác tôi chưa chắc đã biết, nhưng nếu nói đến tổng giám đốc Thân thì tôi có quen đấy".
Nói xong, Quý Quốc Quân lấy điện thoại ra, cho mọi người xem trong danh bạ của anh ta có số điện thoại của tổng giám đốc Thân.
"Hay là tôi gọi điện hỏi thử nhé?" Quý Quốc Quân tỏ vẻ khiêu khích, rõ ràng không tin việc Tần Lâm có quen biết với Thân Long Vân.
Tần Lâm thản nhiên nói: "Anh gọi đi, để tôi nói chuyện với ông ấy".
Quý Quốc Quân hừ lạnh: "Anh to gan lắm, được, tôi sẽ làm theo nguyện vọng của anh".
Nói xong, Quý Quốc Quân lập tức ấn nút gọi.
Điện thoại kêu tút tút tút...
Sau khi điện thoại kêu lên mấy tiếng liền đột nhiên bị tắt.
"Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được..."
Bị ngắt điện thoại là một chuyện vô cùng mất mặt, vẻ mặt anh ta có chút khó coi, gượng nói: "Có thể là tổng giám đốc Thân đang bận, chắc đang họp".
Thật ra theo anh ta đoán, tổng giám đốc Thân căn bản không lưu số của anh ta, cho nên nhìn thấy số người lạ sẽ lập tức bấm từ chối, nhưng trước mặt nhiều người như thế này, Quý Quốc Quân không thể nói thật, chỉ có thể tự kiếm lý do để bản thân đỡ mất mặt.
Tần Lâm cười nhạt: "Vậy à? Hay lấy máy của tôi để gọi đi?"
Nói xong, Tần Lâm lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Thân Long Vân rồi đặt lên bàn.
Rất nhiều người đứng dậy nhìn thử, đúng là cùng một số điện thoại, xem ra Tần Lâm thật sự có số điện thoại của tổng giám đốc Thân.
Tút tút...
Vừa kêu hai tiếng, cuộc gọi đã được kết nối.
"Alo, Tần đại sư, tôi là Thân Long Vân đây".
Đột nhiên mặt Quý Quốc Quân tái nhợt, giống như vừa bị tát một cái, vô cùng xấu hổ.
Vừa rồi mới bảo người ta đang họp, anh ta gọi điện thoại cho người ta thì bị ngắt máy, Tần Lâm vừa gọi đã bắt máy, sự khác biệt cũng lớn quá rồi đó.
Tần Lâm nói: "Tổng giám đốc Thân, ở chỗ tôi đang có một người tên là Quý Quốc Quân, nói là có quen ông".
Thân Long Vân vừa nghe vậy liền ngây người: "Quý Quốc Quân? Tôi không có ấn tượng gì cả... có việc gì vậy?"
Vẻ mặt Quý Quốc Quân càng trở nên khó coi hơn, vừa rồi còn nói có quan hệ rất tốt với tổng giám đốc Thân, mà bây giờ người ta nói rằng căn bản còn chả biết tới anh ta, đúng là quá mất mặt.
Tần Lâm nói: "Anh ta làm kinh doanh bên ngành hàng hiệu".
"Ồ, tôi biết, là người bán túi giả, tôi có nhớ ra rồi".
Tần Lâm nhịn cười, hỏi: "Bán túi giả? Anh ta bán túi giả sao?"
Thân Long Vân cười nói: "Có thật có giả, cậu ta thích dùng túi giả để đi lừa bịp mấy cô hotgirl mạng đấy, lừa người ta lên giường, nhưng bán cho tôi đương nhiên không dám bán túi giả, sao thế, cậu Tần muốn mua túi sao? Chiếc túi xách Fendi Selleria tôi tặng cậu không vừa lòng sao?"
Lời của Thân Long Vân khiên khuôn mặt tất cả các cô gái ở đây trở nên vô cùng khó coi.
Quý Quốc Quân còn dám dùng túi giả để lừa bọn họ!
Hơn nữa chiếc túi xách Fendi Selleria của Vương Đông Tuyết thật sự là do Thân Long Vân tặng.
Đúng như tổng giám đốc Thân nói, với thân phận của ông ấy đương nhiên không ai dám bán cho ông ấy túi giả, hơn nữa Thân Long Vân cũng không cần phải đích thân đi mua, chỉ cần bảo cửa hàng đưa đến là được.
Tần Lâm nói với Thân Long Vân thêm vài câu nữa rồi ngắt máy.
"Tổng giám đốc Quý, thì ra Thân Long Vân có biết anh thật".
Vẻ mặt Quý Quốc Quân trở nên vô cùng khó coi.