Đan nhi không thể tin nhìn Lộ Nhi. Lộ Nhi nghịch ngợm cười:
“Không đổ đi chờ về sau bị buộc uống hết ư? Ta sẽ không ngốc như vậy chứ?”
Thấp thỏm bất an cho tới trưa, đến buổi trưa, Lộ Nhi mới nghe nói Hiên Vương đi ra ngoài, nghe nói là cùng Hoàng thượng đi nơi nào đó cầu phúc, đồng hành còn có Hoàng thái hậu.
Lộ Nhi vui vẻ hô to một tiếng, hắn đi ra ngoài, nàng chẳng phải là có thể an tâm vài ngày nữa?
Bảo Bảo, Bảo Bảo của nàng tạm thời cũng không có vấn đề gì.
Mỗi ngày đều đi qua xem Tuệ Nhi một chút, thời gian còn lại Lộ Nhi đều ở trong viện của mình, phơi nắng, tản bộ cũng rất là thích ý.
Danh Sách Chương: