Hắn đã nói gì? Nữ nhân này mặc dù không giống với nữ tử khác nhưng tuyệt đối cũng không phải là không có mắt nhìn người, nhất định là mắt ngọc.
“Nhưng là. . . . . .”
Thật ra thì lời nói đầu đều là nói láo, lời nói thật sự là ở phía sau, Lộ Nhi cười giảo hoạt:
“Ngươi rất có năng lực làm tiểu bạch kiểm . . . . . .”
Tiểu bạch kiểm? Đây là ý gì?
Khánh Vương nghi ngờ, hai mắt bất an quan sát Lộ Nhi, thấy khuôn mặt tươi cười rực rỡ quá mức, hắn đã hiểu tiểu bạch kiểm này khẳng định không phải là việc gì tốt.
Có điều trong lòng vẫn không nhịn được, có chút rất hiếu kỳ, hắn sáp lại đứng rất gần Lộ Nhi, đề phòng hỏi:
“Tên tiểu bạch kiểm này, là vật gì?”
Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, đồ gì? Sẽ là đồ gì?
“Tiểu bạch kiểm là chỉ nam nhân ——
Giống như nữ tử trong thanh lâu, các nàng là dựa vào nam nhân để kiếm sống. Mà tiểu bạch kiểm chính là chỉ người có vẻ ngoài đẹp đẽ nhưng lại dựa vào nữ nhân để kiếm sống. . . . . .”
Lời còn chưa nói hết, Khánh Vương đã hô to:
“Ta không phải là tiểu bạch kiểm! Ta không phải là tiểu bạch kiểm!”
Danh Sách Chương: