Lộ Nhi thở dài, cuộc sống thật rất khắc nghiệt, người xưa nói quả không sai, hai chữ duyên phận đúng là rất kỳ quái, ai cũng không thể nói chính xác.
“Ngày đó, ta nhớ mặt trời đặc biệt rực rỡ, nhưng bên ngoài chợt nổi gió, phù bị ta vứt bỏ, cứ như vậy xuất hiện. . . . . . Nó dính vào cửa sổ, sau đó, ta liền bị một vầng sáng xanh bao vây, khi tỉnh lại, chàng cũng biết. . . . . .”
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”
Thấy Lộ Nhi bất lực, Hiên Vương cuống quít cầm lấy tay Lộ Nhi, vội vàng an ủi.
“Hiên, chàng hãy nghe ta nói. . . . . . Lúc ấy ta rất lo lắng, bởi vì chàng cũng biết, ta là từ nóc phòng rơi xuống, nhưng bảo bảo năm sáu tháng lại không có chuyện gì! Trên người ta, cũng không có chỗ nào bị thương. Lúc ấy ta tưởng rằng có ánh sáng xanh che chở, mà bảo bảo của ta vẫn còn, cho nên ta cảm thấy ta chính là ta. Hiên, ở chỗ chúng ta, thật ra gần đây rất phổ biến một loại tiểu thuyết xuyên không, ta biết xuyên qua có hai loại, một loại là hồn xuyên qua, một loại là thân thể xuyên qua, ta hẳn là loại thứ hai, bảo bảo của chúng ta. . . . . .”
Nàng để tay lên bụng, có thể cảm giác được bảo bảo bất an động đậy, con cũng cảm giác được nguy hiểm sao?
Hẳn là như vậy, bảo bảo của nàng, vốn là rất nhạy cảm.
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. . . . . .”
Đúng vậy, hắn tin tưởng Lộ Nhi! Khi Lộ Nhi tới đây, hắn cũng có mặt lúc ấy, hắn hiểu được lời của nàng là thật, nhưng trong lòng. . . . . .
Trong lòng tại sao vẫn bất an như vậy? Lộ Nhi, Hướng Quân rốt cuộc muốn suy tính cái gì?
“Hiên, chàng tin tưởng ta?”
Lộ Nhi kinh ngạc trợn to hai mắt, không thể tin nhìn hắn!
Hắn tin tưởng mình, hắn nói hắn tin tưởng nàng!
Có thật không?
Danh Sách Chương: