Vậy người này là ai? Tại sao phải tận tâm bảo vệ Lộ Nhi như vậy?
“Lộ Nhi. . . . . .”
Hiên Vương ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy ý tự trách, không nghĩ tới Lộ Nhi không chỉ gặp nguy hiểm một lần, hắn không biết, vẫn còn có nhiều chuyện như vậy!
“Vương gia, tay của chàng. . . . . . chảy máu. . . . . .”
Bắt được tay Hiên Vương, máu chảy đầm đìa, phía trên còn có chút bùn đất, đá cát, Lộ Nhi đau lòng vươn tay:
“Vương gia, ta giúp chàng xử lý, có thể sẽ đau một chút. . . . . .”
Nhất định sẽ rất đau!
Nhưng tại sao hắn lại nện xuống đất?
Vương gia, ta biết chàng đang tự trách, nhưng. . . . . .
Nhưng Lộ Nhi cũng biết, chàng cũng không muốn như vậy, không muốn biến thành như vậy, có phải hay không?
“Lộ Nhi, ta không sao!”
Hiên Vương muốn rút tay ra, nhưng tay Lộ Nhi lúc này cũng cực kỳ dùng sức, nàng kiên định nhìn Hiên Vương, trong ánh mắt mang theo kiên trì cho tới bây giờ cũng chưa từng có!
“Tam ca, huynh để cho Lộ Nhi giúp huynh xử lý đi! Chúng ta suy nghĩ thử xem làm như thế nào để ra ngoài. . . . . .”
Khánh Vương thở dài, thời điểm gặp mặt cách đây không lâu, giữa Lộ Nhi và Hiên Vương còn rất lạnh nhạt, nhưng bây giờ. . . . . .
Thấy ánh mắt Lộ Nhi nhìn Hiên Vương thâm tình chân thành, tim của hắn cũng rất đau, rất xót!
Nhưng hắn không có cách nào khác, cách gì cũng không có!
Hiên Vương là ca ca của hắn, giống như ca ca ruột thịt!
“Đúng vậy, Vương gia, để cho Lộ Nhi giúp chàng xử lý một chút đi! Chàng xem phía trên toàn đất cát, sẽ bị nhiễm trùng!”
Tay không giãy giụa nữa, Hiên Vương thở dài, lông mày nhíu chặt lại:
“Khánh, khi chúng ta tới, đệ có nhìn ra cái gì khác thường không?”
Nghe Hiên Vương và Khánh Vương bàn bạc, Lộ Nhi thở phào nhẹ nhõm, hắn không phản đối nữa, vậy là đồng ý rồi!
Danh Sách Chương: