Hướng Quân biết có một đứa là giả, hắn ta muốn đứa con thật.
Đối với bản thân mà nói, hắn là một Hoàng thượng, điều thứ nhất cũng không quan tâm lắm, nhưng Bảo Bảo là Thái tử của Đại Nguyệt, làm sao có thể tặng cho Hướng Quân?
Điểm này hắn tuyệt đối không thể chấp nhận, nhưng điều thứ nhất, đoán chừng Hiên Vương cũng sẽ không chấp nhận đi?
Hướng Quân nhắc tới hai người, một là thê tử của Hiên Vương, một là con hắn, dù là ai đi nữa Hiên Vương cũng không thể buông tay!
“Hừ, yêu cầu thật tốt, nhưng. . . . . .”
Không chấp nhận, vậy Lộ Nhi. . . . . .
Lộ Nhi, nàng nói ta nên làm gì bây giờ? Ta. . . . . .
Ngày mai, chính là ngày thành hôn, nếu như ngày mai không bái đường cùng công chúa, sau khi bái đường không giao Bảo Bảo ra, tính mạng của Lộ Nhi khó có thể giữ được!
“Hiên, không thể đáp ứng, không thể đáp ứng. . . . . .”
Nhìn dáng vẻ Hiên Vương thống khổ, Hoàng thượng biết trong lòng Hiên Vương rất đau, hắn cũng hiểu tình yêu của Hiên Vương dành cho Lộ Nhi, nhưng Bảo Bảo, là ngàn vạn lần không thể giao ra.
Không thể đáp ứng, làm sao hắn lại không biết hiện tại không thể đáp ứng chứ?
Nếu không đáp ứng, Lộ Nhi làm sao bây giờ? Có lẽ Hướng Quân cũng có tình cảm với Lộ Châu, nhưng dù sao Lộ Nhi cũng không phải là Lộ Châu, hơn nữa, tình cảm của Hướng Quân, có thể tin được không?
Mà Bảo Bảo, Bảo Bảo của bọn họ, hắn không thể xác định sau khi Hướng Quân có được, là giết chết hay là nuôi dưỡng.
“Hiên. . . . . .”
Nhìn Hiên Vương không nói lời nào, Hoàng thượng càng sốt ruột, hắn liếc nhìn Chu quản gia đứng bên cạnh, ý bảo ông đi xuống trước.
“Hiên, Bảo Bảo là Thái tử tương lai của chúng ta. . . . .”
“Hoàng huynh, huynh còn trẻ, con của huynh mới là Thái tử!”
Hiên Vương tập trung suy nghĩ, có lẽ đáp ứng cũng có thể, cho dù giao Bảo Bảo cho Hướng Quân, hắn vẫn có thể qua đó cướp về.
Mà cưới công chúa, hắn có thể bỏ nàng ta!
Nhưng Lộ Nhi lại không như vậy, nếu Lộ Nhi chết, hắn tìm ai cùng sống chung trọn đời?
Danh Sách Chương: