“Chuyện gì xảy ra?”
Hiên Vương đẩy màn xe ra, nhìn con vật khổng lồ xông lên phía trước thì thân thể cũng không nhịn được mà căng cứng ——
Là sói, nhưng xông lên phía trước, lại là gấu đen!
Gấu đen, động vật da dày nhất, mặc dù có chút ngốc, nhưng. . . . . .
Nhưng muốn giết mấy người, cũng là dễ như trở bàn tay, mà bây giờ không phải là một con, là rất nhiều, đếm không hết . . . . . .
Người đứng đó, hiển nhiên cũng biết điểm này, người nhát gan bắt đầu lui về phía sau, mà người còn lại, thấy có người lui về sau, cũng liền đi theo lui lại, sau đó cùng chạy.
“Đứng lại! Ai cũng không thể lui về phía sau, người nào không thể. . . . . .”
Tên nói chuyện, hẳn là một tướng lĩnh, hắn tức giận giơ kiếm lên, lời còn chưa dứt, một con gấu đen linh hoạt đánh tới, gấu đen đi qua, trong tay của hắn vẫn cầm kiếm, cũng không biết đầu đã đi nơi nào. . . . . .
Hiên Vương lấy làm kinh hãi, mới vừa rồi, hắn rõ ràng thấy hắn ta giơ kiếm bổ về phía gấu đen, nhưng gấu đen kia, vậy mà nửa điểm bị thương cũng không có. . . . .
“Gia, chuyện này. . . . . .”
Lộ Nhi cũng vừa hay nhìn thấy được, nàng cảm giác, vừa rồi thật rất tàn nhẫn!
Gấu đen, không nghĩ tới gấu đen thật sự đáng sợ như vậy?
Quá lợi hại, cũng quá kinh khủng đi?
Nhưng căn bản bọn chúng dường như không nhìn thấy chiếc xe ngựa này, bọn chúng từ bên này chạy qua, trùng trùng điệp điệp đuổi theo những người đó, không có một người nào dừng lại đối phó bọn chúng.
“Bọn chúng đuổi theo những người đó rồi, Lộ Nhi, mục tiêu của bọn nó không phải chúng ta, chúng ta đi mau. . . . . .”
Hứa Cường ngoài xe liền vội vàng gật đầu, hắn dùng lực vung roi ngựa, ngựa cũng sợ mà chạy như điên, cho đến khi đi ra rất xa, vẫn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết trong rừng.
Qua biên cảnh Đại Nguyệt, Hiên Vương dứt khoát lựa chọn đường núi, những dã thú kia, giống như hộ vệ tốt nhất, mặc dù rất kinh khủng, nhưng rất trung thành!
Danh Sách Chương: