Cuộc sống rất thực tế, giống như thuyết tiến hoá của Darwin, con người luôn phải thích ứng với hoàn cảnh, hoàn cảnh không thể nào đáp ứng lại con người!
Nàng chỉ là một cô gái bình thường, hơn nữa lại có bầu. Ở hiện đại, thuộc về quần thể phải đặc biệt bảo vệ, mà ở cổ đại cũng chỉ có thể tự bảo vệ tốt cho chính mình!
Thật ra ở thời điểm chưa biết tâm ý của Hiên Vương đối với mình, mỗi một bước nàng đều cẩn thận. Mà hôm nay, cho dù là biết tâm Hiên Vương, làm chuyện gì, cũng đều phải làm theo khả năng, nàng không dám quá mức càn rỡ.
Mà công chúa, mặc dù không phải là người quốc gia này nhưng dầu gì cũng là một công chúa. Nàng không thể làm càn, sợ đến lúc nào đó nàng lại bị người hạ thủ!
“Lộ Nhi, thật ra thì tuổi của chúng ta cũng không cách nhau quá lớn, trực tiếp gọi tên mới có vẻ thân thiết một chút!”
Công chúa nhiệt tình cười một tiếng, Lộ Nhi cũng cười theo:
“Xin hỏi công chúa bao nhiêu tuổi?”
“Tuổi mụ mười lăm!”
Công chúa mỉm cười, nếu như nàng không nhớ lầm, Lộ Nhi cũng chỉ lớn hơn nàng hai tuổi, bây giờ là mười bảy tuổi rồi!
“Công chúa nhỏ hơn ta vài tuổi rồi, ta tuổi mụ cũng đã là hai mươi ba . . . . . .”
Hai mươi ba tuổi, mười lăm tuổi, cách nhau bảy tuổi, giữa hai người có điểm khác biệt cũng là bình thường.
Nhưng người cổ đại đã sớm quen thuộc, mọi người nhìn công chúa này xem, tại sao lại không có chút giống với đứa nhỏ mười lăm tuổi chứ.
“Cái gì? Cô hai mươi ba tuổi?”
Công chúa kinh ngạc trợn to đôi mắt xinh đẹp, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn, đoán chừng có thể nhét được hai quả trứng.
Nhìn bộ dáng nàng khiếp sợ, trong lòng Lộ Nhi bỗng nhiên cảm thấy một nỗi bất an vô cùng mạnh đáp úp lên——
Công chúa, tại sao phải khiếp sợ như vậy ?
Công chúa luôn luôn tươi cười, không lộ ra biểu tình vui buồn, làm sao có thể sẽ thất thố như vậy?
Danh Sách Chương: