Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Nhưng Hương Linh là người thế nào chứ, nàng đương nhiên thấy được sự khiển trách trong mắt các nàng, nàng vội vàng đổi thành khuôn mặt tươi cười, nhiệt tình hỏi:
“Lộ Nhi, hôn sự của cô cùng Vương gia chuẩn bị tới đâu rồi? Có cần giúp gì không? Nếu cần cứ nói cho chúng ta một tiếng, dù sao chúng ta cả ngày đều nhàn rỗi không có việc gì, Vương gia lại không cần chúng ta hầu hạ. . . . . .”
Mồ hôi, miệng nữ nhân này, thật đúng là đủ độc, mới vừa rồi mục tiêu của mọi người rõ ràng là nhắm vào nàng ta, nhưng chỉ một câu nói, một nụ cười, Lộ Nhi lại thành kẻ địch chung của các nàng——
Ngoài mặt nói là có ý tốt muốn giúp đỡ nhưng trên thực tế, trọng điểm chính là oán trách Lộ Nhi độc chiếm Vương gia, Tuyết Phù cùng Ngọc Hà cũng không phải là kẻ ngốc, tự nhiên hiểu được ý tứ trong đó.
“Vậy đa tạ Hương Linh, chẳng qua là hôn sự này a, là Hoàng thượng tứ hôn, Vương gia đương nhiên không dám chậm trễ, chàng sẽ an bài tốt, không cần ta quan tâm. . . . . .”
Lộ Nhi tập trung tinh thần, nữ nhân này, thật sự là không hề hàm hồ, đối phó với các nàng, ít nhất nàng cũng phải dùng mười hai phần tinh thần.
Nhưng nói chuyện như vậy mệt chết đi, mà đối với các nàng, nàng cũng không cần phải lấy lòng, các nàng không phải là kẻ thù của mình, Hiên Vương đã nói, lưu các nàng lại là vì công chúa, công chúa sắp phải rời đi, nàng cần gì phải hao tâm tốn sức đối phó với các nàng chứ?
Xoay người muốn rời đi, Tuyết Phù vẫn luôn trầm tĩnh bỗng nhiên nói:
“Phu nhân, ta. . . . . . Ta đã lâu chưa gặp Vương gia, tỷ có thể. . . . . .”
Ánh mắt bi thương nhìn Lộ Nhi, tay của nàng ta nắm chặt lại, thanh âm cũng mang theo nức nở nồng đậm.
Thanh âm của nàng ta không lớn, thậm chí có thể nói là rất nhỏ, nhưng lại khiến Lộ Nhi đột nhiên dừng bước, nàng quay đầu, nhìn nữ tử điềm đạm đáng yêu kia, cười nhẹ nói. . . . . .
Danh Sách Chương: