Khánh Vương rất hứng thú, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa:
“Thời gian bao lâu, công chúa cứ tự tin như vậy, có thể có được tâm Hiên Vương sao?”
“Đúng, ta tự tin!”
Công chúa kiêu ngạo cười một tiếng, nếu như không có nàng ta, lấy được tâm Hiên Vương, dễ như trở bàn tay!
“A, thật không? Vậy công chúa muốn bao lâu? Đừng quên, hài tử trong bụng Lộ Nhi không chờ được mấy ngày. . . . . .”
Hài tử kia, cũng thật là không may, Khánh Vương thở dài, chợt nghĩ đến lần cùng Lộ Nhi đi ra ngoài ăn.
Lúc ấy hắn bị người ta hiểu lầm thành tướng công của nàng, nhưng một chút phản đối hắn cũng không có!
Có lẽ chính là từ khi đó, tâm tư hắn đối với Lộ Nhi đã thay đổi rồi!
“Ba ngày! Chỉ cần ngài kéo dài ba ngày, ta dám cam đoan, bọn họ không thể thành hôn. . . . .”
Ba ngày?
Khánh Vương nhăn mày, hôn kỳ của Lộ Nhi cùng Hiên Vương đã định ra, nếu như hôn kỳ kéo dài, là điềm xấu!
Nhưng không liên quan đến hắn, hiện tại, việc hấp dẫn hắn hơn chính là bọn họ không thể thành thân!
Thật sự không thể thành thân sao? Hắn thật sự không hi vọng Lộ Nhi trở thành Vương phi của Hiên Vương, trở thành hoàng tẩu của hắn!
Mà công chúa, lại rắp tâm. . . . . .
Ánh mắt tối sầm lại, hắn cần suy nghĩ một chút. Có điều công chúa cũng không cho hắn cơ hội này:
“Vương gia, chỉ ba ngày mà thôi, bọn họ không thể thành thân. Đến lúc đó, ta gả cho Hiên Vương mà ta thích, ngài cũng có thể yên tâm theo đuổi nữ nhân ngài thích. . . . . .
Hơn nữa, ta sẽ không làm thương tổn nữ nhân kia. Nếu như ta muốn làm hại nàng ta, ta sẽ không chờ đến bây giờ mới động thủ. . . . . .”
Lời nàng nói cũng là thật, nhưng. . . . . .
“Được, bổn vương đáp ứng cô, kéo dài ba ngày. . . . . .”
Công chúa hài lòng cười một tiếng, Khánh Vương đáng thương, xem ra tình yêu thật sự có thể khiến ột người trở nên ngu ngốc.
Danh Sách Chương: