Lời nói của Hiên Vương rất có khí phách, khí thế đoạt người, Lộ Nhi cảm động thiếu chút nữa rơi lệ:
Trong lòng của hắn, nàng có giá trị như vậy sao? Dùng hoàng kim vạn lượng mua mạng của nàng, đáng giá không?
Chẳng qua là, bốn phía vẫn chỉ có từng trận gió lạnh, Thập Lục Sát không xuất thủ, cũng không lên tiếng ——
Giống như căn bản bọn chúng không ở gần đây.
“Vương gia, có phải bọn chúng đã rời đi hay không. . . . . .”
Nghe bọn họ nói lâu như vậy, Lộ Nhi có thể hiểu tình cảnh bọn họ bây giờ, nàng bất an ngẩng đầu lên, khẽ hỏi.
“Sẽ không, Lộ Nhi. Nàng yên tâm, ta sẽ cứu nàng ra ngoài!”
Thật ra thì, hai người bọn họ đại nam nhân sẽ không có chuyện gì, thảm nhất là Lộ Nhi.
Nàng đang mang thai, làm sao chống lại dày vò như vậy chứ?
Đứa bé này, nhất định là rất khỏe!
Ánh mắt nhìn bụng Lộ Nhi, Hiên Vương thở dài nói:
“Lộ Nhi, con của chúng ta nhất định rất kiên cường, trải qua nhiều chuyện như vậy, nhiều lần nguy hiểm như vậy nhưng nó vẫn không vứt bỏ tính mạng của mình, vẫn luôn ngoan cường mà sống. . . . . .”
Lộ Nhi gật đầu một cái, ôn nhu cười nói:
“Đúng vậy, ta cảm thấy đúng như vậy. Nhớ tới lúc ta biết mình mang thai, mẫu thân ta đã tìm người xem giúp ta, bà không muốn ta giữ lại đứa bé này, dù sao đứa bé này tới quá mức quỷ dị. Nhưng thầy bói nói, tốt nhất đừng động đến nó! Chính là bởi vì nó tới kỳ quặc, lại càng không động đến nó. Ta chưa từng nghĩ tới không muốn có đứa nhỏ này, nó là một tiểu sinh mệnh. Nhưng khi đó ta cũng lo lắng, lo lắng sau khi đứa nhỏ được sinh ra, có phải là ba đầu sáu tay hay không. . . . . .”
“Lộ Nhi, làm sao có thể chứ? Con của chúng ta, nhất định là đứa nhỏ xinh đẹp nhất. Sẽ không . . . . . .”
Danh Sách Chương: