“Hiên Vương, nhưng theo bổn vương biết, Lộ Nhi gần đây mới đến Vương phủ của ngài. Mà Bạch phi của bổn vương, vào phủ thái tử đã hai năm rồi. . . . . .”
Tới nơi này, hắn tự nhiên biết chuẩn bị tốt. Mị ở chỗ này ẩn núp mấy tháng, đã sớm hỏi thăm toàn bộ về Lộ Nhi!
Mà công chúa, lại có thêm thời gian tự mình kiểm chứng, không sai được, cũng không thể có lỗi!
“Bổn vương cùng Lộ Nhi quen biết ba năm trước đây, ba năm trước đây, Lộ Nhi chính là nữ nhân của bổn vương. Thái tử, bổn vương chưa gặp người nào là Bạch phi, nhưng bổn vương có thể khẳng định, nàng là Bạch Lộ Nhi, không phải là Bạch Lộ Châu!”
Tối hôm qua, hắn đã cùng Hoàng thượng trao đổi, Hoàng thượng nói, chỉ cần Hướng Quân không thể chứng minh Lộ Nhi chính là Lộ Châu, hắn sẽ tùy ý Hiên Vương!
Mặc dù, quan hệ ngoại giao rất quan trọng, nhưng. . . . . .
Nhưng, người nhà Nam Cung bọn họ cũng không phải dễ bắt nạt như vậy !
Cốt nhục của nhà Nam Cung bọn họ, cũng không có thể tùy tiện lưu lạc ở bên ngoài, cho dù là thái tử của Đại Hướng quốc cũng không thể làm gì!
Ngươi có người, ta cũng có người, ngươi quen biết thời gian dài, ta cùng Lộ Nhi quen biết lâu hơn, rõ ràng Hiên Vương không muốn thả người.
Nghe Hiên Vương nói kiên quyết như vậy, công chúa bất an nhìn Hướng Quân, nguyên tưởng rằng Hướng Quân sẽ nổi giận, nhưng thật bất ngờ, tay Hướng Quân đã dừng lại, thậm chí trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.
“Vậy ý của vương gia là, kiên quyết không để cho bổn vương dẫn Bạch phi đi?”
“Thái tử nói đùa, Bạch phi của ngài, tự nhiên có thể tùy tiện dẫn đi. Nhưng Vương Phi Lộ Nhi của bổn vương, nàng là nữ nhân của bổn vương, bổn vương tuyệt đối không thể nào buông tha. . . . . .”
Hiên Vương tự tin nhìn Hướng Quân, lại làm Lộ Nhi cảm động thiếu chút nữa liền rơi lệ ——
Ô ô, Chu quản gia nói không sai, Hiên Vương rất tốt, hắn không buông tay mình, không buông nàng ra!
Danh Sách Chương: