Lộ Nhi giận dữ nói, nàng sẽ không bỏ qua cho công chúa, nhưng nàng sẽ làm được gì chứ?
Cùng lắm là chỉ có thể cổ động Hiên Vương bỏ công chúa mà thôi!
Nhưng Hoàng thái hậu thì sao? Bà sẽ đồng ý sao?
“Bảo Bảo, con nói xem mẹ và cha con yêu nhau, tại sao lại khó khăn như vậy? Con nói mẹ nên làm gì bây giờ? Nên làm gì bây giờ?”
Ánh mắt Bảo Bảo lạnh lẽo, trong đôi mắt bỗng nhiên lộ ra sát khí, có điều Lộ Nhi vẫn luôn cúi đầu, chưa từng chú ý tới.
Công chúa phải không? Được, rất tốt, dám tính kế cha, cô cũng đừng trách ta. . . . . .
Khóe miệng tràn ra một nụ cười lạnh tàn nhẫn, cô công chúa đó tốt nhất nên cầu nguyện sớm rời khỏi Vương phủ đi, bằng không. . . . . .
Nhưng tất cả mọi chuyện xảy ra, không hề có người nhìn thấy, càng không có người chú ý tới, Bảo Bảo đơn thuần, ánh mắt của nó lại lạnh như băng vậy!
Lộ Nhi nói trong chốc lát, gọi Tiểu Tuệ tới, mỗi người ôm một đứa ra ngoài phơi nắng, Tiểu Tuệ khẽ cười nói:
“Phu nhân, tại sao phải phơi nắng vậy? Nắng làm da bị đen, sẽ không đẹp.”
“Ha ha, đối với nam tử mà nói, xinh đẹp như vậy làm cái gì? Tiểu Tuệ, phơi nắng thật ra cũng rất tốt, có thể bổ sung canxi. . . . . .”
“Bổ sung… ? Đó là đồ gì vậy?”
Cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua a, làm sao phu nhân lại biết?
“Đầy đủ mới có thể khiến cho thân thể cao lớn. Đi thôi, thừa dịp ánh mặt trời vẫn còn tốt, chúng ta phải nhanh lên một chút . . . . . .”
Thanh âm nhàn nhạt, càng thêm xác nhận suy đoán của Bảo Bảo, hắn phải nhanh lớn lên, nhanh trưởng thành, chờ thêm mấy tháng nữa sẽ nói được, trực tiếp nói tiếng anh ẹ nghe, không biết khi đó mẹ sẽ có vẻ mặt gì đây?
Cũng sẽ không té xỉu chứ? Cho dù là hưng phấn, kích động, cũng không cần khoa trương như vậy !
Ha ha, là một tin vui, nàng tuyệt đối sẽ vui mừng!
Danh Sách Chương: