Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70898.



“Giao thừa!!” cô bé giơ bàn tay ra đếm đếm ngày tháng, “vẫn còn 10 ngày nữa!”





Tại vì sao phải nghỉ lễ sớm như này, không có đi học, còn không thể gặp được Dương Dương!





“Em có thể cùng với bạn học đi chơi trước” anh ở bên này đích thực rất bận rộn





“Ồ, em đột nhiên nhớ ra bây giờ bên đó của anh vẫn còn đang là rạng sáng, Dương Dương anh nhanh ngủ đi, em dập máy đây!” sau khi cô bé dập máy thì lập tức hối hận





Thế mà lại đi làm phiền Dương Dương nghỉ ngơi rồi





Mà lúc này thì đã bị làm phiền tỉnh giấc Cảnh Bùi Dương không còn chút nào muốn ngủ tiếp, cứ thế ngồi dậy luôn





Cô bé trở lại trong nhà, suy nghĩ xem thời gian 10 ngày làm thế nào để trôi qua, mẹ muốn đưa bọn họ về nhà của ông bà ngoại!





Ở trong nhà của ông bà ngoại, cô bé hàng ngày đều hỏi mẹ khi nào thì quay trở về, không thể để lỡ Dương Dương quay trở về





“Chúng ta năm nay ở lại đây qua năm mới luôn, lập tức đến giao thừa rồi, daddy tối nay sẽ đến”





“…” cô bé phút chốc trợn tròn đôi mắt, ôm chầm lấy Lâm Trí Hiểu ngồi xuống, “mami, chúng ta không trở về đón năm mới sao? Hay là để ông bà ngoại đến nhà chúng ta đi! Được không mà!”





“Năm nay anh họ của con phải kết hôn, vì vậy ở lại đây tham gia luôn hôn lễ, ở lại đây đón năm mới, được không hả? Mật Nguyệt…” Lâm Trí Hiểu làm sao lại không biết được tiểu nha đầu này vội vàng quay về là vì cái gì chứ, cố ý trêu chọc cô bé





“Anh họ con đều không có quen biết, con không đi!” cô bé ngoảnh đầu sang nhìn Thích Mặc Lâm, “em trai, em thì sao? Em muốn ở đâu đón năm mới?”





“Em đều được à! Chị, em không có kén chọn!” cậu bé đầu cũng không thèm ngẩng lên





Một chút tình cảm chị em đều không có!





Xem ra cô bé chỉ có thể đợi daddy đến rồi thì chỉ có cầu cứu daddy thôi!





“Ồ, chị, quên không nói cho chị, em sáng hôm nay khi xem máy tính phát hiện thành tích học tập của chị có rồi đó, ừm, thi không tồi mà!” cậu bé vẫn giữ nguyên đầu không ngẩng lên giơ lên ngón tay cái với cô bé





“Thật sao!” cô lập tức đứng dậy, chạy vào trong phòng xem thành tích luôn





Lâm Trí Hiểu nhìn Thích Mặc Lâm, “thật sự không tồi?”





Cậu bé ngẩng đầu, đưa tay ra cầm ly nước lên uống một ngụm, mới nói, “chắc khá ổn! Đứng thứ 2 từ dưới đếm lên, vả lại người cuối cùng còn là vì chỉ thi môn văn học xong liền sinh bệnh nữa”





“…” đây mà gọi là ổn?





Nửa năm học hành vừa qua đều…trở thành kiểu gì thế này!





“U u u, ưm ưm ưm…”





“Khóc rồi!” Lâm Trí Hiểu trừng mắt với Thích Mặc Lâm, “kêu con đừng có nói linh tinh, con không nghe!”





“Con…” cậu nói sai rồi sao?





Không có sai à!





Lâm Trí Hiểu mở cánh cửa phòng của cô bé, đi vào trong thì nhìn thấy cô bé gục lên trên mặt bàn, khóc vô cùng thương tâm, nhìn cô bé mà trong lòng cũng trở nên không vui được!





Từ từ đi đến bên cạnh vỗ lên lưng cô bé, nhìn trên màn hình máy tính hiện thị, tại vì sao vẫn là đứng thứ 2 từ dưới đếm lên





Người đứng sau cùng còn là bởi vì bị thiếu mấy môn!





“Mật Nguyệt, chuyện không giống con nhìn thấy đâu, thành tích lần này của con tốt hơn bao nhiêu rồi, vả lại có mấy môn đều là trên 90 điểm, là bởi vì bạn học trong lớp của con đều có thành tích rất tốt, vì vậy bài thi không thể nhìn xếp thứ tự, biết không?” cô vừa rồi còn thật sự nghĩ bởi vì thi rất tồi





Cũng không tồi à





Sớm biết thì đã không để cô bé vào trong lớp chọn rồi, phải là lớp thường, thành tích này của cô bé sẽ không phải là đứng thứ 2 từ dưới lên!





“Nhưng mà…thật sự là rất tồi à!” cô bé từ từ ngẩng đầu lên nhìn mami, “thi không tốt, Dương Dương có phải sẽ rất giận con không, nói con không có học hành chăm chỉ?”





“Sẽ không đâu, con gái của mẹ rất tốt, con nhìn xem xếp thứ hạng trong độ tuổi cũng không tồi, 67 đó! Độ tuổi của các con là biết mấy trăm người, nghĩ như thế mà xoi con còn đánh bại mấy trăm người khác nữa, chí ít những bạn học đó trong lớp của con, con và bọn họ giống nhau đều lời hại!” có thể những bạn học khác thật sự là thi cử để vào trong, còn bọn họ thật sự là đi qua cửa sau, đi vào!





“Hình như là vậy, con đánh bại mấy trăm người! Dương Dương nhất định sẽ rất vui mừng!” cô bé gạt đi nước mắt chảy ra trong chốc lát cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít





“Mami, chúng ta thật sự phải ở lại đây đón năm mới sao?” cô bé không thể quay trở về gặp Dương Dương rồi, vả lại Dương Dương rất bận, nhất định ở trong nhà cũng không được bao lâu





“Thật vậy, mami biết con nhớ Dương Dương, chúng ta cố gắng sớm trở về, được chứ?” Lâm Trí Hiểu xoa xoa mái tóc của cô bé, “ngoan, chuyện thành tích không quan trọng, con vui vẻ mới quan trọng nhất, vả lại Dương Dương sẽ không bởi vì con thi không được mà tức giận, lần trước đứng bét cũng đâu có giận!”





“Anh ấy chỉ là sẽ không để con phải thi lại lần nữa mà thôi!” cô bé biết tính khí của Dương Dương, đặc biệt là đối với cô bé





Cô bé chỉ là cảm thấy bản thân đáng thất vọng





“Nghỉ ngơi đi! Mami ra ngoài giúp bà ngoại chuẩn bị cơm” Lâm Trí Hiểu nhanh chóng rời khỏi căn phòng





Cô bé một mình ở lại bên trong, rất muốn gọi điện thoại cho Dương Dương, nhưng mà bây giờ Dương Dương vẫn đang trong giấc ngủ





Cô bé chỉ có thể làm bài tập trước, đến buổi tối, thì không thể chờ đợi thêm nữa để gọi điện thoại cho Dương Dương





“Dương Dương!” cô bé ngủ ở trên giường, gọi video cho Dương Dương





“Điều hòa mở lên chưa?” Cảnh Bùi Dương lúc này đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn màu trắng ăn sáng





“Mở rồi, mở rồi, em nóng chết được!” cô bé thay đổi tư thế, khoanh chân ngồi trên giường, cầm điện thoại nhìn bên bữa sáng của anh ấy, “Dương Dương, thành tích thi của em có rồi, anh sẽ không mắng em chứ?”





“Thi tồi tệ đến mức nào?”





“Anh hỏi qua thẳng thắn rồi, làm sao không nói em thi tốt thế nào! Không thèm để ý anh nữa!” cô bé cô ý bĩu bĩu môi





Vốn dĩ cảm thấy bản thân thi chán, nhưng mà qua sự khai sáng của mami, bỗng nhiên cảm thấy bản thân vẫn là không tồi





“Thi tồi tệ mới mắng em, thi tốt thì sẽ không mắng em” anh nâng ly sữa lên, ánh mắt nhìn lên khuôn mặt nhỏ bé đó xuất hiện trên màn hình, “thế nào?”





“Đứng thứ 2 từ dưới lên, nhưng mà điểm số của em vẫn không tồi! có thể là bởi vì câu hỏi quá đơn giản rồi, em biết bọn họ đều biết, em không biết bọn họ cũng biết…” nghĩ đến đây bỗng nhiên có chút thiệt thòi





Cô bé nỗ lực cả một học kỳ, kết quả vẫn là thảm hại đến không dám nhìn





“Ừm, không tồi, sẽ không bị mắng” anh làm sao có thể mắng cô bé được chứ





“Em bây giờ đang ở nhà của bà ngoại, không thể ở cùng anh đón năm mới rồi, Dương Dương! Anh phải nhớ em rất nhớ anh à!” cô bé ngả người ngã ra phía sau, thả người ngã gục xuống, “em buồn ngủ rồi”





“Ngủ đi!”





Cô bé vẫn còn chưa có đồng ý đi ngủ mà! Nhưng mà màn hình đã đen ngòm!





Dương Dương anh quá nghĩ đến thời gian nghỉ ngơi rồi!





“Người ta càng muốn nhìn thấy anh mà…” cô bé buồn tủi đặt điện thoại sang một bên, sau đó thì từ từ ngủ thiếp đi





Thời gian đón năm mới, người trong nhà phát hiện Thích Mật Nguyệt trước giờ vẫn luôn vui vẻ tươi cười lại không hề vui mừng!





Cô bé có thể vui mừng được sao?





Dương Dương đều đã về nước rồi, nhưng mà bọn họ lại vẫn không thể gặp nhau, rõ ràng khoản cách không xa!





“Mật Nguyệt, dưới lầu có hàng chuyển phát hàng của con”





Ngồi ở trên ghê sopha Mật Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn người bố của mình, “lừa gạt, con không có mắc lừa đâu!”





Thích Thịnh Thiên cười một cái, ngồi xuống bên cạnh cô bé, “con không có mua hàng trên mạng, chẳng may là người khác ở trên mạng mua cho con thì sao?”





“Không thể nào, Dương Dương sẽ không làm chuyện như vậy đâu!” co bé vừa mới nói xong, thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên





“Dương Dương!” cô bé nhắc máy lên ngoảnh đầu sang nhìn bố của mình, sẽ không thật sự là chuyển phát nhanh của Dương Dương gửi cho cô bé chứ?





“Mua cho em quà năm mới, xuống lầu nhận đi”





“Đến đây! Đến đây!” cô bé cầm điện thoại lập tức chạy xuống dưới lầu





Tiếng cửa đóng vẫn còn vọng lại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK