“Trừ phi anh có thể khiến em buổi tối ngủ muộn chút...”
“Sau này” cô ấy thật sự là hết lần này đến lần khác thách thức anh!
Viên đạn chưa lấy ra, nào có sau này chứ?
“Em chỉ là bưng bữa trưa ra thôi, còn mặc tạp dề?” Đường Sóc ngồi bên cạnh bàn ăn, nhìn lên bộ đồ đang mặc ở trên người của cô
“Em đây gọi là chuyên nghiệp” thực tế chiếc váy tạp dề trên người là buổi chiều phải đi lên lớp học đầu bếp mới mua
“Em vui là được rồi” chỉ một chuyện nhỏ như này, anh hoàn toàn không có tính toán
Hai người cùng nhau ăn bữa sáng, ăn xong, Đường Sóc nhìn khuôn mặt nhỏ bé của cô, “hay là...em vẫn nên về nhà làm”
“Em không muốn!” cô muốn ở lại đây
“Vậy thì ở im trong nhà, em thật muốn đi học lớp đầu bếp? Bên ngoài lạnh như vậy!” anh nhìn một cái ra sắc trời ở bên ngoài, vẫn còn đang rơi tuyết
“Anh lo lắng cho em à! Vậy thì em không đi ra ngoài nữa! Em ở trong nhà đợi anh!” cô nhất định sẽ ngoan ngoãn không đi đâu
“Được”
Đường Sóc phải đi công ty, cô đứng ở trước cửa tiếc nuối anh
Trên người vẫn còn đang mặc váy tạp dề, đều ngại ngùng ôm một cái từ biệt với anh, sau cùng thì từ cái ôm biến thành nụ hôn nhẹ nhàng
“Về sớm chút, không được ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, anh biết em quen rất nhiều phóng viên, bọn họ chỗ nào cũng có mặt, anh rất có thể sẽ bị theo dõi!” cô cũng không phải là không yên tâm anh, chỉ là nói đùa mà thôi
“Được” sắp đến cuối năm rồi, công việc bận rộn như vậy, hoàn toàn không có thời gian để mà trêu hoa ghẹo nguyệt
Đường Sóc yên tâm đi làm, Ôn Thủy vui vẻ ở lại trong nhà
Chẳng được bao lâu thì bắt đầu không ngồi yên rồi
Do đó, khi Đường Sóc tan làm quay trở về thì liền ngửi thấy một mùi khét, bước vào đại sảnh, một bóng hình nhỏ nhắn đang ngồi trên ghế sopha, khoác lên trên người tấm thảm, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn dưng dưng nước mắt nhìn anh
“Cháy nhà bếp rồi?” anh hỏi
“Ừm” Ôn Thủy gật gật đầu
“Anh nói không để em ra ngoài, em liền để bác đầu bếp trong nhà giúp em. Nhưng mà không có ngờ tới, thế nhưng...em không cẩn thận, thì...” cô thật sự không phải là cố ý!
“Không sao” anh bước vào trong, ngồi xuống bên cạnh cô, “em có bị thương không? Anh xem sao”
Quan tâm cô đến vậy sao?
Ôn Thủy từ từ giơ ngón tay ra, mười đầu ngón tay, trong đó có ba ngón bị cuốn băng gạt
Đường Sóc nhìn đầu ngón tay, lại nhìn lên khuôn mặt đáng thương của cô, “rất đau?”
Vốn không có đau, nhưng mà bị anh hỏi như thế, đột nhiên cảm thấy đau lại!
“Đau! Muốn thổi thổi...” cô giơ mười đầu ngón tay lên trước mặt anh, “A Sóc...”
Cô trước đây không phải là người phụ nữ nũng nịu như thế, ở trước mặt của anh ấy nũng nịu chút, kỳ vọng nhìn anh
Đường Sóc cúi đầu nhẹ nhàng thổi, nắm lấy cổ tay của cô, lần đầu tiên phát hiện người con gái ở trước mặt trước đây kiên cường như thế, vẻ ngoài bên ngoài cái gì đều không sợ cũng là một người phụ nữ nhỏ, cần phải có người chăm sóc như này
Vả lại còn không có nghe lời nữa chứ!
“Cảm ơn anh!” cô cảm thấy tốt hơn nhiều rồi
Nhwung mà tại vì sao khuôn mặt tuấn tú của Đường Sóc tối sầm thêm mấy phần
“Không nghe lời thì phải làm sao?” anh nhìn cô đột nhiên sắc mặt tươi vui, nhưng mà tâm trạng của anh lại không ổn
Cháy nhà bếp thì thôi, còn khiến ngón tay của mình bị cắt phải, còn tận ba ngón!
Tay phải của cô ấy cầm dao làm sao lại cắt phải tay phải chứ?
“Em lần sau sẽ không thế nữa, em bảo đảm!” cô cũng không muốn đốt cháy nhà bếp à
Cô còn chưa có nói cho Đường Sóc biết, không chỉ đốt nhà bếp, còn đốt cháy cả tóc của đầu bếp nữa
Bây giờ bác ấy vẫn còn chưa có quay trở lại, bữa tối của bọn họ có thể không có cơm ăn rồi
“Là không nấu cơm, hay là không cắt vào tay nữa?” anh lại liếc lên đầu ngón tay bị thương của cô, “ngón tay của em bao nhiêu phí bảo hiểm em biết không?”
“Ngón tay của em còn có bảo hiểm? Em làm sao không biết vậy?”
“Anh mua cho em, trước đây mua” anh là lo lắng cô quay phim bị thương
Nhưng giờ thì ổn rồi, quay phim không có bị thương, bản thân nấu ăn trở thành thế này
“A Sóc!” cô bỗng nhiên phấn khích ôm chầm lấy anh, “anh có phải là trước đây thích em rồi không? Có phải không?”
“Ngoan, trở về phòng nghỉ ngơi” anh đứng dậy, bồng cô lên, đi lên lầu
Cô bị bồng lên khá vui sướng, nhưng mà cô càng muốn biết anh ấy có phải trước đây đối với cô có ý hay không?
“A Sóc, anh còn chưa có trả lời câu hỏi vừa rồi của em?” tay của cô đều có bảo hiểm, chuyện như này cô làm sao có thể không nghĩ nhiều chứ?
“Hoàn toàn không có”
“Anh có thể lừa em một chút không được sao? Nhưng mà bây giờ có tình cảm, em cũng vẫn rất vui mừng” chí ít cô là hiện tại, không phải quá khứ!
Cô không chỉ có hiện tại, còn có tương lai
“Anh không thích nói dối” Đường Sóc bồng cô tiến vào trong phòng, “buổi tối muốn ăn cái gì?”
Ôn Thủy ngồi ở trên giường, vấn đề không phải là cô ăn gì, vấn đề là không có đầu bếp nấu ăn!
“A Sóc...” cô ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt dịu dàng của anh, mím môi, “xin lỗi, em...bác đầu bếp đó, ừm, bác ấy đi cắt tóc rồi”
“Cháy rồi?”
“Ừm hứ, em không phải là cố tình! Em đã bồi thường cho bác ấy rồi!” cô chớp chớp đôi mắt, “vậy chúng ta bữa tối ăn gì?”
Cô không bận tâm sẽ ăn anh, nhưng mà chỉ có thể nhìn không thể ăn!
“Anh đi nhìn nhà bếp thế nào” anh thật sự không nên để cô ấy ở trong nhà một mình
“Ừm, vẫn là không nên đi! Em đã họi điện thoại rồi! Chút có người đến xử lý, nhưng mà bọn họ nói hôm này tuyết rơi nhiều thế nào đó, ngày mai mới đến được!” biệt thự cũng không có ở trong khu vực thành phố, bọn họ chỉ có thể ra ngoài ăn sao?
“Đói rồi?” Đường Sóc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt liếc qua đầu ngón tay bị thương của cô, “sau này không nên vào trong bếp”
Cô muốn đi
Ôn Thủy đưa tay ra tóm lấy đôi tay của anh, nhẹ nhàng đung đưa, “em sau này sẽ không đốt nhà bếp nữa, một lần lạ hai lần quen, lần sau sẽ không thế nữa! Chẳng nhẽ anh không muốn ăn cơm do em làm sao?”
“Ý của em là lần tới em sẽ đốt cháy càng điêu luyện hơn” trong lòng của Đường Sóc vô cùng bất lực, khuôn mặt tuấn tú mỉm cười, “nấu ăn có dì vs bác đầu bếp, em ăn là được rồi”
Anh còn không hiểu cô sao?
Sát thủ đầu bếp!
Nói cho cùng vẫn là cô lấy nấu không ngon, vả lại còn sợ cô ấy đốt cháy nahf bếp, vậy nên mới không cho cô ấy bước vào!
Không cho cô ấy vào cô càng muốn vào!
Cô cứ muốn đi lớp nấu ăn, khiến kỹ thuật nấu ăn của cô trở nên điêu luyện, sau đó sẽ lại khiến anh mắt sáng lên, đến khi đó, anh ấy nhất định sẽ kinh ngạc thích thú!
Đúng, sẽ làm như thế!
“Em lại đang nghĩ cái gì thế?” nhìn thấy điệu bộ đăm chiêu suy nghĩ của cô ấy, thì biết liền trong cái đầu nhỏ bé đó của cô ấy đã không biết bay đến nơi nào rồi!
“Em đang nghĩ bữa tối chúng ta ăn cái gì? Mì tôm sao?”
“Trong nhà không có mì tôm”
“Có! Sau khi em đốt nhà bếp, đã kêu người giúp việc đi mua rồi, trước đây khi ở trong nhà không có đồ ăn, thì liền kêu Tiểu Mặc dùng nồi cơm điện nấu mì tôm!” cô trước giờ không có nói cho ai khác
Đường đường một đại minh tinh buổi tối không lo chăm sóc dáng người của mình còn ăn mì tôm sẽ bị coi thường!
“Không được, mì tôm ăn rồi sẽ không tốt cho sức khỏe, em nghỉ ngơi đi, anh đi mua, yên tâm ở yên đây, nếu như anh quay trở lại phát hiện em ở bên ngoài chạy lung tung, thì sẽ đưa trả em về” Đường Sóc buông tay cô ra, “nhớ rồi chứ?”
“Ừm, em biết rồi” không đi thì không đi!
Cô bây giờ đầu ngón tay đang đau vậy rồi! Cũng không muốn rời khỏi đây
Sau khi nhìn anh ấy rời đi, cô lập tức đổ mình lên trên giường, đầu ngón tay vẫn còn ẩn hiện truyền đến chút đau nhói, trong lòng thì lại ngọt ngào
Giờ đây chỉ còn thiếu đẩy ngã anh ấy nữa thôi!
Nhưng không dám đẩy ngã, sợ anh ấy xảy ra chuyệnĐọc nhanh tại Vietwriter.com