“Mật Nguyệt, cậu còn không đi, ông xã nhà cậu tới rồi.” Trần Tranh đẩy cô một cái.
“Đi, đương nhiên là đi rồi, không lẽ để anh ấy bị ánh mắt của mấy nữ sinh khác ăn tươi nuốt sống sao.” Mật Nguyệt nhìn ánh mắt phát sáng của những nữ sinh khác khi nhìn thấy Dương Dương, chỉ hận bản thân không biết khinh công, có thể trực tiếp nhảy từ lầu 5 xuống.
Cảnh Bùi Dương đứng ở hành lang phía trước, hôm nay là ngày thi đại học, những nữ sinh lớp 12 đi thi không cần mặc đồng phục, có một nữ sinh mặc đồ thường phục nhẹ nhàng đi lướt qua anh.
“Rất đẹp trai a!”
“Bắt chuyện a! Đi a! Ai dám đi!”
“Mấy cậu đừng mơ nữa, đây không phải là soái ca thường xuyên đi Mật Nguyệt lớp 2 tới lớp sao?”
Ánh mắt Cảnh Bùi Dương rất thanh tĩnh, không hề quan tâm lời nói của những người xung quanh.
Bất quá, sao giờ này vẫn chưa thấy Mật Nguyệt?
Làm gì vậy?
Hành lang của trường mình mà cũng đi lạc được?
Lúc này, Mật Nguyệt đang đứng ngay góc cua cầu thang của lầu 3 và lầu 4, trừng to mắt nhìn nam sinh cao cao gầy gầy đứng trước mặt mình.
“Mật Nguyệt, mình thích cậu!”
“Tớ có bạn trai rồi, đang ở dưới chờ tớ!” Tình huống này, đây đã là lần thứ 5 trong ngày rồi.
Bởi vì sau khi tốt nghiệp có thể tự do yêu đương nên hôm nay có rất nhiều người tỏ tình.
“Đó không phải là anh cậu sao? Lúc khai giảng hay hội phụ huynh đều là anh ấy đến dự…….” Cậu ta không tin Mật Nguyệt và Cảnh Bùi Dương có quan hệ bạn bè nam nữ.
“Là anh, nhưng không phải anh ruột, là anh dùng để yêu đương, bọn tớ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã đính ước với nhau, nếu cậu không tin có thể xuống dưới xem cùng tớ.” Mật Nguyệt nói xong nhẹ nhàng đi lướt qua.
Cô muốn nhanh chóng đi gặp Dương Dương!
“Dương Dương, sao anh lại lên đây!” Cô vừa bước xuống đã thấy Dương Dương đang lên cầu thang.
Cảnh Bùi Dương thấy cô vội vàng bỏ chạy, trong lòng không khỏi lo lắng, nhìn cậu nam sinh phía sau cô, đáy mắt ánh lên tia không vui.
“Cậu ta là ai?”
“Dương Dương!” Mật Nguyệt kéo cánh tay anh, dựa vào người anh: “Nặc, đây là bạn trai tớ, Dương Dương, tớ không có lừa cậu.”
“Tỏ tình?” Cảnh Bùi Dương nhìn cô, hỏi.
“Ưm a! Nhưng em đã có Dương Dương rồi.” Cô kéo tay Dương Dương đi xuống lầu: “Dương Dương, em có thể đến công ty anh thực tập không?”
“Em không muốn chơi sao?” Khó khăn lắm mới kết thúc 12 năm học, anh không ngờ cô bé này lại có ý nghĩ như vậy.
Đến công ty thực tập, cô sẽ không thể chơi nữa.
“Làm sao, trong mắt anh, em vô dụng như vậy sao? Trong công ty anh nhiều ong bướm như vậy, để tránh việc anh bị người khác cướp mất, em quyết định sẽ đến công ty làm thư ký của anh, cái gì mà hội họp, tiệc xã giao, yến tiệc, em đều đi cùng anh!”
“Không được.” Cô làm vậy không phải giúp anh mà là đang giám sát anh.
Hai người đi dạo trong sân trường, cô phồng má: “Em không nghe lời anh đâu, anh không chịu em sẽ tới tìm chú Cảnh, trước đây chẳng phải dì Bùi cũng làm thư ký cho chú Cảnh sao?”
“Chúng ta đã đủ gần gũi rồi.”
“Không muốn, em biết Dương Dương không có ý nghĩ này, nhưng người khác có thì sao, anh cho em đến công ty tuyên bố chủ quyền đi, em sẽ không làm phiền anh đâu.” Vậy là mùa hè này của cô đủ ý nghĩa rồi.
Cảnh Bùi Dương bị cô làm cho mắc cười.
Quả nhiên là suy nghĩ của con nít, đáng yêu như thế.
“Dương Dương, anh cười cái gì? Em rất nghiêm túc đó, anh còn cười được!”
“Anh rất vui!”
“Vui gì?”
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Vui vì tiểu bảo bối nhà anh lại yêu anh tới vậy.” Anh cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng của cô: “Tối nay muốn ăn gì?”
“Em đương nhiên yêu Dương Dương rồi, nhưng anh không có an bài gì sao? Em muốn là tiẻu bảo bối bên cạnh anh, được anh sủng ái, không muốn suy nghĩ gì hết.”
“Được rồi tiểu bảo bối…….” Anh đi vòng qua đầu xe: “Ngồi ở đây, dẫn em đến Tây Hà ăn, em thích chân vịt không xương, sườn xào chua ngọt và sườn kho ở đó mà.”
“Được a!” Đó là quán ăn nổi tiếng của thành phố A, bài trí hoa mỹ, cảnh sắc mê người, đặc biệt là đồ ăn rất ngon.
Đủ cay, là thứ làm cô thích nhất!
Người của Cảnh gia khẩu vị tương đối thanh đạm, nhưng cô lại thích ăn đậm vị, Dương Dương cũng chiều theo cô!
Ở nước ngoài mấy năm, chắc khẩu vị của Dương Dương cũng trở lại thanh đạm như trước.
“Dương Dương, món ăn ở đó rất cay, anh ăn được không?” Cô hoài nghi
“Đương nhiên có thể.”
Phong cảnh bên ngoài xe không ngừng đi lùi, cô nhìn Cảnh Bùi Dương kế bên không chớp mắt.
Chắc kiếp trước cô đã cứu cả dãy ngân hà nên kiếp này mới có vị hôn phu tốt như Dương Dương, làm gì cũng nghĩ cho cô.
Nhìn cô nghiêm túc như vậy, Cảnh Bùi Dương cũng không nói gì.
Xe nhanh chóng dừng ở trước cửa Tây Hà.
Bọn họ vừa xuống xe đã nghe có người kêu Cảnh tổng.
Mật Nguyệt nghiêng đầu nhìn, là một doanh nhân, không quen biết!
“Cảnh tổng Cảnh tổng! Anh cũng đến đây ăn cơm a! Ngồi cùng bàn với tôi đi, hôm nay tôi mời khách!” Người kia liên tục cười nói, vừa nhìn thấy Mật Nguyệt ánh mắt liền lóe sáng: “Vị này là…..”
Ánh mắt vừa rồi của hắn làm cả hai đều khó chịu, Cảnh Bùi Dương ôm eo cô: “Bạn gái tôi.”
“A, Cảnh tổng vậy mà đã có bạn gái rồi, nhìn rất trẻ a!”
“Cô ấy không thích ăn cùng người khác, làm phiền Trương tổng rồi.” Anh lạnh lùng nói một câu rồi lướt qua.
Sau khi đi xa, cô lườm anh một cái: “Dương Dương, anh có để ý khi em đi bên cạnh anh anh có rất nhiều chỗ tốt không?”
“Chỗ nào?”
“Như anh không muốn đi tụ hội, anh có thể nói bạn gái anh không thích, người khác mời anh hút thuốc, anh có thể nói bạn gái anh không cho, đồng nghiệp nữ nhờ đưa về, anh chỉ cần từ chối là anh đã có bạn gái, còn rất nhiều lý do khác nữa, anh nói xem ngừoi vợ này tốt đến mức nào.” Cô không ngại làm bia đỡ cho Dương Dương.
“Có đạo lý.” Đúng là anh tránh được không ít phiền phức.
Nhưng mà, anh không nỡ để cô đi làm.
“Đúng không, em không có ngu a!” Cô vui vẻ ngồi xuống, cầm thực đơn gọi món.
Trong lúc chờ đợi món ăn.
“Mật Nguyệt, em cứ nghỉ ngơi cho tốt, đi du lịch với mẹ của em đi, đi làm rất vất vả.”
“Có gì mà vất vả a, em không tin thực tập có thể cực hơn đi học, chỉ là từ 9h đén 5h thôi mà, Dương Dương, anh không nên xem thường em như vậy, biện pháp học biến thái của anh còn không đánh bại được em.” Cô có thể sống qua một tháng thực tập này!
Dương Dương cũng sẽ không để cô phải vất vả!
Chẳng qua Cảnh thị a…….
------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------