70417.
“ Ở đây đông người như vậy, cô ta không dám làm gì em đâu, anh yên tâm .” Cô cười rồi rời đi.
Vivian bước theo rất tự nhiên, bầu không khí huyên náo của nơi này khiến người khác bực mình.
Đường Sóc rất không yên tâm, không biết họ muốn nói gì, nhưng anh cũng đi theo, Đường Tư Điềm ngạc nhiên nhìn theo ông anh trai, anh trai nhà này rõ ràng không phải là người thích lo chuyện bao đồng.
“ Anh, không phải anh đã đồng ý đi shopping với em rồi sao? Anh đang định đi đâu vậy !” Cô vội vã theo sau anh, cô muốn xem xem anh trai mình rốt cục định làm gì!
“ Em tự đi đi .” Đường Sóc theo sau Bùi Nhiễm Nhiễm, anh nói không biểu cảm.
Đường Tư Điềm trầm tư không nói, cô theo anh cùng vào một quán cà phê nơi góc đường.
Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi phía trong của quán, còn Đường Sóc ngồi ngay cạnh bàn của cô. Hai người gọi hai tách cà phê rồi tựa người về phía sau.
Vì Bùi Nhiễm Nhiễm nói chuyện với Tào Lệ Phi, vivan cũng ngồi một bàn khác.
Bùi Nhiễm Nhiễm vì đang mang thai nên không thể uống cà phê, cô chỉ gọi một ly nước ép, khi Tào Lệ Phi vừa tới đã cảm nhận được nộ khí xung thiên từ cô.
Tào Lệ Phi đã lâu không gặp Bùi Nhiễm Nhiễm, còn dưới một tình huống như vậy. Tập đoàn Âu Á bất cứ lúc nào cũng có thể phá sản, giờ này chỉ có cô mới có thể cứu vãn được tập đoàn Âu Dương.
Nếu không phải vậy, bà ta hoàn toàn không muốn đến gặp Bùi Nhiễm Nhiễm.
“ Nhiều ngày không gặp, con lại xinh đẹp hơn nhiều .” Tào Lệ Phi cười, khen cô gái ngồi trước mặt.
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng cười đáp lại, “ Thần Hạo sắp tan làm rồi, tôi không có mấy thời gian, nếu có chuyện gì bà cứ nói đi !”
“ Nhiễm Nhiễm, chuyện năm đó, dì thấy con có chút hiểu lầm rồi. Năm đó, sau khi Bùi gia phá sản, tập đoàn Âu Á mới bỏ tiền ra thu mua lại Bùi Thị đó chứ. Kẻ ném đá giấu tay không phải Âu Dương gia, dì cũng không biết là ai làm. Con hãy nể tình năm xưa hai nhà chúng ta bang giao mật thiết, quan hệ gắn bó, con có thể nói với Cảnh tổng được không, bảo anh ta buông tha cho nhà dì ?”
“ Lập Nhi với con cũng là thanh mai trúc mã 10 năm trời, cảm tình giữa hai đứa cũng sâu đậm, giờ nó lại đang chờ đem ra xét xử, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị giam vào ngục, con không thể cứ khoanh tay nhìn nó bị lâm vào cảnh ngục tù chứ ?”
“ Nhiễm Nhiễm, dì Phi đây thật sự mong con giúp cho dì, nếu ba con dưới suối vàng biết được cũng sẽ cảm ơn con đấy, cảm tình giữa hai gia đình chúng ta sẽ không dễ gì mà bị mất đi đâu !”
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe xong lời của Tào Lệ Phi, cô chỉ cảm thấy nực cười trong lòng, không ngờ còn có người như vậy, không hiểu trong đầu bà ta đang nghĩ gì?
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn sắc mặt nóng lòng của bà ta, lạnh lùng nói, “ Cho dù tôi có nói với Cảnh Thần Hạo thì anh ấy cũng không thể nào bỏ qua cho mọi người đâu, dì nghĩ vì sao giờ này tập đoàn Âu Á vẫn còn tồn tại, Âu Dương Lập tại sao vẫn có thể được tại ngoại, chỉ là do muốn để các người thấy tôi không có anh ta mới có thể sống tốt được như bây giờ. Còn việc khoanh tay đứng nhìn anh ta vào tù, tôi rất vui lòng muốn thấy. Nếu anh ta muốn, tôi có thể tiễn anh ta một đoạn cho đến cửa trại giam.
“ Cô......” Tào Lệ Phi không dám tin vào tai mình, trong mắt bà ta, Bùi Nhiễm Nhiễm và con trai tình cảm vẫn khá sâu đậm.
“ Tôi làm sao? Dì Phi, từ khi dì làm những điều đó, dì mới là người phải nghĩ xem nên ăn nói thế nào với ba tôi. Tập đoàn Âu Á dù gì cũng không phải Bùi Thị. Tôi sẽ đợi cho anh ta bị bào mòn từng chút một, hy vọng đến lúc đó dì Phi không phải giống như ba mẹ tôi, một người chết ấm ức, một người mất tích .”
“ Nhiễm Nhiễm, nếu tôi nói tôi có tin của mẹ cô thì sao, cô có thể bảo Cảnh tổng dừng tay lại ?” Tào Lệ Phi đột nhiên nghiêng người về trước, cầm lấy ly nước trước mặt, trên mặt nở một nụ cười tỉm.
“ Nếu dì có tin của mẹ tôi thật thì chẳng đơn giản chỉ là bảo Cảnh Thần Hạo dừng tay .” Tập đoàn Âu Á giờ đang đối mặt với muôn trùng khó khăn, cho dù Cảnh Thần Hạo không làm bất cứ thứ gì, tự nó cũng khó chống đỡ nổi.
Tào Lệ Phi nắm chặt chiếc ly, người phụ nữ này vẫn sắc bén như vậy, năm xưa bà đã không thích chiếc đầu nhanh nhạy của cô, giờ lại càng không thích.
Như thể cô có thể nhìn thấu mọi thứ!
“ Nếu như không còn chuyện gì, tôi đi trước .” Còn tưởng bà ta có thể nói điều gì đó có nội dung, xem ra cũng chỉ đến thế.
Chẳng có tác dụng gì.
“ Thứ 6 là sinh nhật của Lập Nhi, cô đến tham gia nhé !” Tào Lệ Phi cầm ly ngồi y tại chỗ, cố sức nhìn cô với sắc mặt mềm dịu nhất.
“ Nói sau đi! Thần Hạo không thích mấy nơi nhộn nhịp quá .” Cô đứng dậy rời đi, thấy hai anh em ngồi bàn đối diện, cô cười, “ Tôi đi trước đây, hai người cứ đi chơi nhé, về muộn quá kiểu gì cũng có người bực mình đấy .”
“ Đi cẩn thận .” Đường Sóc ngồi nguyên đó và không có ý định rời đi.
Bùi Nhiễm Nhiễm và Vivian nhanh chóng rời khỏi quán cà phê, Tào Lệ Phi ngồi đó bực túc vô cùng, thấy Đường Sóc đang ngồi bàn đối diện, khi nãy bà không nói gì quá chứ?
Bà ta mỉm cười bước tới, “ Đường tổng cũng tới nhé !”
“ Để sau đi !” Anh và Âu Dương Lập không thân lắm, nên cũng chẳng có mấy hứng thú đi tham gia tiệc tùng sinh nhật gì.
Hơn nữa một người đàn ông sắp vào ngục tù, nếu bên Bùi Nhiễm Nhiễm muốn đi thì anh đến xem cũng không phải không được.
Sau khi Tào Lệ Phi rời đi, họ vẫn ở lại.
Đường Tư Điêm nhìn dáng vẻ như đang âu tư của anh trai, “ Anh, hình như anh có tâm sự gì .”
Đường Sóc đứng dậy, “ Không có gì, đi thôi !”
Đường tư Điềm lẽo đẽo đi theo anh, còn tưởng cô không nhìn thấy khi nãy Tào Lệ Phi nói Bùi Nhiễm Nhiễm anh đã định đứng dậy rồi sao?
Trên gương mặt dịu dàng kia từ khi nào biết lộ ra sắc mặt muốn bảo vệ người đẹp như khi nãy, cho dù cô là em gái cũng chưa từng được như vậy.
Anh trai không phải thích Bùi Nhiễm Nhiễm chứ?
Nhưng đã lâu như vậy rồi, cô cũng không phát hiện ra!
Rốt cục thời gian cô không có mặt, đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi ra khỏi quán, cô tiến nhanh lên cạnh anh, “ Anh, anh có thấy chị Nhiễm Nhiễm xinh đẹp không ?”
“ Đẹp .”
“ Em cũng thấy thế, vì chị ấy đẹp như vậy nên Hạo ca mới thích đúng chứ! Nếu như là anh chắc sẽ không nhìn bề ngoài như thế đâu nhỉ, chỉ có bề ngoài .” Cô ngẩng đầu, hiếu kỳ nhìn anh, “ Anh, anh thích một cô gái như thế nào vậy? Ba mẹ đều đã giục cưới lâu rồi đấy .”
“ Không vội .”
“ Anh, có phải anh có người trong lòng rồi không? Là ai vậy ?” Nụ cười trên gương mặt cô khó mà giấu được sự hiếu kỳ. Cô cũng rất muốn biết người đó có phải là Bùi Nhiễm Nhiễm không!
“ Em có muốn mua đồ nữa không ?” Trên mặt Đường Sóc lộ ra vẻ chán nản.
“ Mua chứ, em chỉ đang quan tâm anh thôi! Anh đừng có làm vẻ như vậy chứ! Anh phải lấy ra khí thế của thường ngày chứ, khi nãy người đàn bà kia cũng chẳng làm gì chị Nhiễm Nhiễm cả, cho dù có làm gì thì cũng đã có Hạo ca đỡ! Không đến lượt anh phải phiền lòng đâu !” Cô cười, nhưng trong lòng đang tính toán.
Giờ thì cô tin chắc mình không nhìn lầm.
Nếu anh trai thật sự thích chị Nhiễm Nhiễm, vậy không phải rất hay sao?
Nếu như Hạo ca và chị Nhiễm Nhiễm tách khỏi nhau thì cô và anh trai đều có cơ hội rồi.
Tại sao lại không cơ chứ! Như vậy mới là kết thúc tốt đẹp nhất!
“ Anh......” Cô muốn nói gì đó, nhưng để ý thấy sắc mặt Đường Sóc không hề có chút vui vẻ nào, nên cô đành ngậm ngùi để sau vậy.
......
Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn luôn nhận thấy giữa cô và Cảnh Thần Hạo có sự tin tưởng, nhưng trên đường trở về cô mới phát hiện có thể không như cô tưởng tượng.