Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy cậu trả lời kiên định như thế, trong lòng càng ấn chứng một chuyện, Dương Dương không thích Cảnh Thần Hạo thật.
Hai anh em tụi nhỏ một người thích, một người không thích, nhưng đối với Đường Sóc, cả hải người đều khá là thích.
Đại boss nhân phẩm của anh quả nhiên không tốt, không nhận được sự yêu thích.
Lúc này, Cảnh Thần Hạo đang xem sách ở Thường Nguyệt Viên không xa nho nhã hắt một cái hơi.
Anh buông sách trên tay xuống, lấy một tờ giấy ra lau miệng, đôi mắt sâu thẳm nhìn về nơi xa, là ai đang nhớ anh, hay là đang mắng anh?
Thấm thoát đã đến ngày 8 tháng 10, vừa mới nghỉ phép về, cả một bữa sáng bận đến Bùi Nhiễm Nhiễm ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
Cho nên nghỉ phép rốt cuộc là vì cái gì, tăng thêm lượng công việc sau nghỉ phép sao?
Không mấy dễ dàng qua được buổi sáng, ăn được bữa sáng có thể nghỉ ngơi một hồi, cô liền ngồi ở phòng làm việc ngủ gật, mắt vừa nhắm liền có thể ngủ thiếp đi.
Cảnh Thần Hạo “cạch” một tiếng mở cánh cửa phòng làm việc chưa đóng, nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm nằm trên bàn liền bước vào trong.
Anh vừa bước vào liền cảm thấy có một luồng gió mát, anh ngẩng đầu nhìn về phía máy lạnh, không ngờ mới 22 độ, cô đang làm cái gì, không lo bị cảm sao?
Ánh mắt của anh xoay chuyển trên bàn làm việc, nhưng lại không nhìn thấy remote, ánh nhìn thẳng vào tủ trước mặt cô, remote chắc là ở bên trong hộc tủ.
Anh nhẹ nhàng bước chân qua đó, thân hình yên đứng kế bên cô, vốn định lấy remote, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêng ngủ ngon của cô, gần như sắp quên hẳn bản thân muốn làm gì, nếu như ngày tháng sau này cứ như thế yên tĩnh nhìn vào cô, anh cũng không cảm thấy nhàm chán.
Vài phút sau đó, anh mới hồi thần lại, hơi ngã người, dang tay dài vượt qua trước ngực cô, đi mở hộc tủ.
Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên có cảm giác có một luồng khí nóng kề gần, cô đột nhiên ý thức đang đi làm rồi, cô tỉnh dậy đột ngột, cúi đầu vừa nhìn, một bàn tay to đang ở trước ngực cô.
“Bốp!” một tiếng, cô dùng sức đánh vào cái lưng tay có “ý đồ đen tối” kia.
“Bùi Dĩ Hàn, cô làm gì thế?” Cảnh Thần Hạo không nghĩ rằng cô đột nhiên tỉnh dậy, cho dù là tỉnh dậy, anh cũng không có làm gì, không ngờ trực tiếp tát một cái tát cho anh.
Cô vội vàng từ ghế ngồi đứng dậy, ngẩng đầu hơi giận nhìn vào Cảnh Thần Hạo, “Cảnh tổng, lời nói này là tôi mới là người hỏi anh mới phải, tay của anh muốn làm gì?”
Anh nói ra chẳng phải sẽ bị cô cười cho, “Tôi chỉ là muốn thử xem cô ngủ chưa thôi, nếu như cô tỉnh rồi, theo tôi đến phòng làm việc!”
“Vâng, Cảnh tổng.” Cô cười đi theo sau lưng anh, còn đối với chuyện hồi nãy, cô tiếp tục nhịn chứ!
Sao đi chăng nữa chỗ anh nên sờ, sớm đã sờ qua rồi.
Đến phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo, bước chân của cô vừa đứng yên, trước mặt cô đã để xuống một chìa khóa xe màu đen, “Công ty giao xe cho cô, đây là chìa khóa.”
Cô cúi đầu nhìn vào 4 cái vòng trên chìa khóa, cảm giác cả người đều không tốt.
Lâm Tri Hiểu làm thư kí anh mấy năm, bản thân tự dành tiền mua xe, cô chỉ là thư kí tạm thời thôi, đại boss anh phân biệt đối xử như thế, sẽ làm quân tâm suy sụp đấy!
“Không lấy chiếc này?” Lời nói Cảnh Thần Hạo vừa dứt, trước mặt lại để xuống một chìa khóa, “Tự cô lựa.”
Cô lướt mắt vào “BMW” trên chìa khóa, nụ cười trên mép miệng khẽ động phối hợp với vẻ mặt vàng mật của cô lại càng thêm khó coi.
Cô đẩy gọng kính trên mũi, công thức hóa nói, “Cảnh tổng, thư kí Lâm rất nhanh sẽ trở về, tôi lập tức phải về phòng kế hoạch, một nhân viên nhỏ nhận xe công ty, sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực làm việc của các nhân viên khác.”
“Lựa một cái.” Cảnh Thần Hạo không hề bị dao động.
Ngày sinh nhật lúc đó cô nói nhất định phải trở về lái xe của Lâm Tri Hiểu, anh đã có dự tính thế này, dùng quyền mưu tư với Nhiễm Nhiễm của anh thì làm sao, anh chấp nhận.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của người đàn ông, cô có chút hơi do dự, cầm lấy chìa khóa đầu tiên, “Cảnh tổng, bữa chiều tôi phải đi phim trường, hôm nay Hòa Thảo đóng quảng cáo, nếu như anh có gì cần thiết, thì tìm trợ lý Thích hoặc là Ứng Ngữ.”
Ứng Ngữ là một thư kí khác, tình huống thông thường cô làm công việc hỗ trợ, có việc cũng là trực tiếp tìm cô ấy, sẽ không trực tiếp gặp mặt Cảnh Thần Hạo.
Nhưng bản kế hoạch cẩm ngọc là cô phụ trách, nửa đường rút lui như thế cô rất không thích, hơn nữa quay hình quảng cáo rất quan trọng, cô nhất thiết phải đi xem thử.
Cảnh Thần Hạo lướt mắt lên chìa khóa trên tay cô, khó lắm cô nghe lời đến thế, bản thân cũng không phát hiện, mép miệng khẽ nhếch nói ra một chữ đơn, “Uhm.”
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy thế, cũng có hơi kinh ngạc nhẹ, không ngờ lại dễ dàng nói chuyện như thế, nhưng cũng đúng, đó là hạng mục của Cảnh thị.
Vừa mới ngoảnh người đi, liền nhớ đến đồ trang điểm anh tặng cô ở nhà, bước chân hơi khựng, lúc muốn nói gì đó, đột nhiên phát hiện cũng không có gì để nói, chẳng qua chỉ là đồ trang điểm chống thấm nước, anh không tặng, bản thân cô cũng biết mua.
Nghĩ như thế, món quà sinh nhật kia cũng khá thực dụng.
Tay phải kéo lấy tay cầm, vừa mới dùng sức, liền nghe thấy giọng nói trầm thấp vang lên ở sau lưng, “Đồ tặng cô không dùng?”
Cô không có buông tay, hơi nghiêng người nhìn vào anh, trong phút chốc bốn mắt nhìn nhau, cô lập tức liền cười lên, “Đồ của Cảnh tổng tặng tôi đương nhiên phải dùng, chỉ là đồ trước đó tôi vẫn chưa dùng hết, dùng xong nhất định dùng.”
Một người đàn ông như anh làm sao nhìn ra được cô dùng loại trang điểm gì? Cho dù là nghiệp vụ này của Cảnh thị, mắt của anh có quá độc không?
Cảnh Thần Hạo nhìn thấy mặt cười của cô, liền biết được cô đang ứng phó anh, nhưng đây không phải là lúc tranh chấp với cô, đưa tay lạnh nhạt nói, “Ra ngoài đi!”
“Vâng, Cảnh tổng.” Cô lập tức đẩy cửa ra ngoài, nhìn chìa khóa trên tay, tâm trạng phức tạp.
……
Quay hình quảng cáo rất quan trọng, cho nên một giờ chiều cô đã đến phim trường, cách thời gian quay hình còn một tiếng, nếu như có vấn đề vẫn có thể tìm được cách giải quyết trước.
Cô vừa mới bước vào, một người trợ lý đối mặt hoang mang chạy ra, hai người suýt tí là đụng nhau.
“Sao thế?” Cô đỡ lấy cô trợ lý nhỏ thắng gấp trước mặt.
Trợ lý nhỏ trước đó gặp qua cô, trước đó cô là người phụ trách, đã trao đổi qua với đạo diễn thợ quay, lập tức nắm chặt lấy cánh tay cô như là tìm được cỏ cứu mạng vậy, “Chúng tôi không tìm được Hòa Thảo, nửa tiếng trước nhắn tin nói là đang ở trên đường, bây giờ điện thoại cũng không bắt máy, tuy rằng vẫn còn một tiếng, những vẫn phải trang điểm, thử quần áo, một tiếng làm sao đủ! Nhìn thấy lập tức phải quay hình rồi, nếu không trang điểm tốt, chúng ta nhất định bị mắng đấy.”
“Tôi gọi điện thoại thử xem.” Bùi Nhiễm Nhiễm buông tay của cô ấy xong lập tức từ bên trong túi xách lấy di động ra, sắc mặt trầm trọng gọi số điện thoại của Hòa Thảo.
Di động không có tắt máy, cũng không phải trạng thái máy bận, chỉ đơn thuần là không bắt máy.
Cô một bên đi vào bên trong một bên tiếp tục gọi điện, hiện trường quảng cáo bố trí sắp xong, những nhân viên công tác khác đang bận rộn, nhìn thì thấy cảnh tượng vô cùng hài hòa, nhưng bên trong lại thiếu đi nữ nhân vật chính.
Kế hoạch này là kế hoạch đầu tiên cô làm ở Cảnh thị, tình huống thông thường cô đều sẽ có phương án dự bị, vấn đề khác cô cũng suy nghĩ đến, nhưng duy nhất không nghĩ đến, Hòa Thảo lại biến mất.
Bao nhiêu người hậu tuyển, cô chỉ chọn đúng Hòa Thảo, những người khác khí chất không phù hợp, quảng cáo này nếu như không phải là Hòa Thảo đóng, cô thà rằng không quay.
Lúc lại gọi thêm lần thứ ba vẫn là không có người bắt máy, cô cũng có chút không nhịn được, “Phái người lập tức đi tìm!”
“Vâng vâng, đang định đi tìm.” Trợ lý nhỏ sau lưng lại kêu thêm vài người, từ trong phim trường ra ngoài.