Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70674.



Căn phòng khi nãy còn náo nhiệt, nay bỗng chỉ còn lại mình cô!





Cô nhìn một lượt căn phòng, cuối cùng vẫn quyết định nhanh chóng rời đi, cô không hề thích chỗ như vậy chút nào!





Thậm chí là ghét!





...





Mới đó mà đã đến ngày thi, thời tiết chiều lòng người nhưng vẫn có chút gió lạnh.





Bùi Nhiễm Nhiễm lại ngứa chân muốn đi xem xem tình hình, tối qua đả thông tư tưởng mãi Cảnh Thần Hạo mới quyết định đưa cô đi theo!





Ở hàng ghế đầu có thể thấy rõ sân khấu được bài trí khá trẻ trung, bầu trời xanh với không ít những đám mây trắng giả, nhìn đúng như có cảm giác đang ở một nơi như vậy.





Tay cô bị Cảnh Thần Hạo nắm chặt lấy, thực ra cô cũng không yếu đuối đến độ đó đâu, dù sao cũng là lần mang thai thứ hai rồi, cảm giác thoải mái hơn nhiều!





Nhưng có người không hề nghĩ như vậy, làm như cô là búp bê sứ vậy, đụng vào là có thể vỡ tan ra.





Đột nhiên, trong đám đông xuất hiện một bóng hình quen thuộc, Tề Viễn Dương tay bưng ly rượu, thong dong bước tới.





“ Nhiễm Nhiễm, hiếm khi thấy cô ra khỏi nhà !” Tề Viễn Dương ngồi xuống cạnh cô, anh ta nhấp một hơi, “ Cảnh tổng, anh không thương vợ à ?”





“ Anh đang nói gì vậy, bà bầu thì không được ra khỏi nhà chắc? Chắc sau này ai mà xui xẻo lắm mới làm vợ anh, mang bầu là không được bước nửa bước ra khỏi cửa !” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc anh ta, “ Anh lại uống rượu? Bây giờ là trường hợp nào, anh có thể nể mặt bên tổ chức chương trình được không ?”





“ Thể diện là do bản thân tự giành lấy, tôi cần gì người khác cho tôi thể diện, hơn nữa tôi đến tham gia là đã nể mặt họ lắm rồi .”





“ Không chứ !” Cô lắc lắc đầu, “ Tôi không tham gia thi nữa !”





Cảnh Thần Hạo nhìn cạnh mặt cô, bây giờ cô nói dối mặt cũng không buồn đỏ, xem chừng càng ngày càng lợi hại!





Đúng là trong bảng đăng ký không có tên Bùi Nhiễm Nhiễm!





Lại có một cái tên khác!





“ Đáng tiếc, tôi muốn xem tác phẩm của cô nên mới đến .” Tề Viễn Dương ngửa người ra sau, “ Vậy cuộc thi này chẳng còn ý nghĩa gì !”





“ Làm anh thất vọng rồi !” Bùi Nhiễm Nhiễm dựa vào người Cảnh Thần Hạo, “ Chồng ơi, lỡ làm Tề tổng giận rồi, làm sao bây giờ ?”





“ Kệ anh ta .” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn cô tỏ ra nghịch ngợm, gương mặt lạnh của anh cũng mỉm cười.





“ Hai người......” Tề Viễn Dương nắm chặt ly rượu, “ Hai người, đủ rồi đấy !”





“ Tự anh nói đấy!”





“ Hai người đúng là không có tính hài hước .” Tề Viễn Dương nghiêng mặt ra chỗ khác không nhìn họ nữa, “ Hai người phải cố hết sức đấy! Đừng để tôi phải thất vọng !”





“ Tề tổng mất tự tin thế sao ?” Cảnh Thần Hạo đột nhiên nói.





Te đã tung ra nhiều chiêu bài như vậy mà còn không có đủ tự tin thì đúng là anh phải nghi ngờ năng lực của họ rồi!





“ Không phải không đủ tự tin, tôi hy vọng hai người có thể thắng, ít nhất thì khá hơn cảm giác người khác thắng !” Anh ta làm vẻ bất cần.





Bách hóa An Ninh gì đó cũng không để tâm, mấy công ty trong nước cũng chỉ chơi bời thôi.





Nhưng?





Có Cảnh Thị thì khác, hy vọng có thể thắng, nhưng thắng họ thì khác nào anh phải hẹn hò với Ô Quy Hảo thật, không hiểu lúc đó anh đang nghĩ cái gì vậy?





Có chút mâu thuẫn!





“ Tề tổng, không giống anh chút nào .” Bùi Nhiễm Nhiễm thấy dáng vẻ bất cần của anh ta, cô nghi ngờ anh đang cố ý nói ngược.





Trong trí nhớ của cô, Tề Viễn Dương rất háu thắng!





Không thể nào anh ta bỏ cuộc!





Hơn nữa lại hy vọng đối thủ có thể thắng.





Tề Viễn Dương nhấp một hớp rượu, thư thái nói, “ Nhiễm Nhiễm, vẫn là cô hiểu tôi......”





Sao tự dưng lại cô hiểu anh ta?





Vô duyên!





Thấy ban chấm thi và MC đều đã đến, Bùi Nhiễm Nhiễm cũng chẳng bận tâm đến anh ta nhiều nữa, ánh mắt bắt đầu chú ý lên sân khấu.





“ Mệt không ?” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn cô.





“ Không mệt .” Cô lắc đầu, “ Ngồi không thì có gì mà mệt? Em không những không mệt, còn rất hưng phấn .”





Cô rất hy vọng có thể nhìn thấy những tác phẩm sáng giá trong cuộc thi này.





Đột nhiên, trên sân khấu, nơi ban chấm thi được kê thêm một chiếc ghế nữa, khi cô còn đang cảm thấy lạ thì đã nhìn thấy vivian đi tới đó, ngồi lên chiếc ghế khách mời đặc biệt.





Cho nên lần này có 6 người chấm thi?





Tính thế nào?





Chuyện này cũng không đến lượt cô lo lắng!





Lúc này, Ô Quy Hảo đứng sau cánh gà cũng nhìn thấy vivian, cô tự hỏi sao sư phụ cũng đến?





Cô lại không biết gì!





Hơn nữa, lúc này sư phụ đang nói chuyện vui vẻ với những người còn lại trong ban chấm thi, nếu mà nói ra chuyện lúc trước đi gặp họ thì cô chết chắc rồi!





Nhưng điều càng lạ hơn là sao không thấy chị Nhiễm Nhiễm?





Chị ấy vẫn ngồi trên hàng ghế khách mời?





Mục đích của Ô Quy Hảo không chỉ ở ngôi quán quân, mà còn muốn thắng được chị Nhiễm Nhiễm!





Nhưng chị ấy còn không có ở đây thì thi kiểu gì?





Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn dựa vào người Cảnh Thần Hạo, nhìn những tác phẩm dần được bày ra, mấy chiếc đầu đều rất đẹp mắt.





Cô cũng phát hiện thực chất chỉ có 5 người chấm thi, vivian có thể phát biểu ý kiến và bình luận, nhưng không phải lần nào cũng vậy.





“ Đẹp lắm, được đấy !” Tề Viễn Dương nhìn những tác phẩm được thiết kế, “ Nhiễm Nhiễm, cô thấy sao ?”





“ Ừm .” Cô càng thấy mong đợi hơn!





Càng về sau càng khá hơn!





Cô thấy trên sàn, xuất hiện người mẫu đẹp, chắc họ là những cô người mẫu được te tuyển chọn trong trường đào tạo, cuối cùng là Hòa Thảo.





Đi cuối cùng là Ô Quy Hảo cầm theo mic tiến ra, mỗi một nhà thiết kế đều tiến ra, nhưng dáng vẻ của cô bây giờ khác với lúc trước.





Cô đứng giữa sân khấu, chiếc đèn rọi xuống cô càng làm cho gương mặt được trang điểm kỹ càng kia thêm phần trắng muốt cùng với một nụ cười dịu dàng.





“ Hôm nay, trừ tác phẩm được trưng bày, thực ra tôi còn một chuyện khác, chuyện mà vô cùng quan trọng đối với tôi !” Ô Quy Hảo đột nhiên chậm rãi tiến lên trước, ánh đèn cũng rọi theo đến Tề Viễn Dương trước mặt cô.





“ Ôí đệch !” Tề Viễn Dương khẽ mẩm.





Chuyện gì thế này?





Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn hai người, không phải là?





Tỏ tình?





Ô Quy Hảo thích Tề Viễn Dương?





Trong mắt cô thì cả hai người đều quen biết không thân, nhưng trước, khi ở suối nước nóng thì hai người họ đi cùng nhau, Noãn Noãn còn nói thấy hai người họ cùng bước ra từ một căn phòng, vậy chắc đã sớm yêu nhau rồi, không phải tỏ tình thì còn là gì?





Cầu hôn?





Bùi Nhiễm Nhiễm phát hiện, càng ngày cô càng biết nghĩ mông lung!





“ Viễn Dương, em......”





“ Choang !”





Ly rượu trong tay Tề Viễn Dương bỗng nhiên rơi xuống đất.





Ô Quy Hảo bị âm thanh này làm đứt đoạn, cô vẫn chưa kịp nói gì, đến cơ hội để cho cô nói ra anh cũng không muốn sao?





Anh ta thong dong đứng dậy, híp mắt nhìn cô, “ Điều cô muốn nói, định nói, nghĩ cho kỹ xem tôi có thể tha thứ cho cô không ?”





“ Tại sao em lại không được nói! Em thích anh, chuyện này không nói được sao ?” Ô Quy Hảo nhìn anh quay đi, “ Anh chính là người như vậy! Tỏ tình với anh mà còn không đếm xỉa, không có dũng khí để nghe người khác nói tiếp, cho nên đến người mà anh thích cũng không dám mạnh dạn theo đuổi, cho nên người anh thích mới đi lấy người khác chứ không phải anh, anh muốn làm một thằng đàn ông nhu nhược cả đời sao ?”





Những người có mặt ở đó đều ngây người vì những lời nói của cô, họ đều hướng ánh nhìn về Tề Viễn Dương.





Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy có dự cảm không lành, hình như sắp có mưa đạn nhắm đến cô!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK