Thích Mặc Lâm đi được vài bước, quay đầu lại nhìn khuôn mặt nhỏ bé trong trắng tươi sáng của cô ấy, lại quay trở lại, “tôi nghĩ ra rồi, tôi không thể cứ như thế này mà đi, không thì tôi sẽ bị mắng! Cái cô chị dâu nhỏ đó của tôi, khuê mật đó của cô, rất lợi hại đó!”
Ninh Giao nhìn thấy anh ta nói xong lời này thì đi mất, vì vậy không phải vẫn là bỏ đi rồi đó sao?
Nói lời khốn nạn gì vậy à!
Cô nằm lên trên giường, vừa mới nằm không được bao lâu, Thích Mặc Lâm cầm theo quần áo của cô lại bước vào, “mặc quần áo lên, tôi dẫn cô ra ngoài ăn cơm, tiện thể cô ở đây cần phải dọn dẹp một chút!”
“Anh...trong đầu bị ngấm nước sao? Tự tôi có chân, tôi sẽ đi ăn cơm, thôi tự đi, tôi dự dọn dẹp, không cần anh đến đạo đức giả!” Ninh Giao vớt lấy giật bộ quần áo của minh, có chút ngượng ngùng nhìn bộ đồ lót ở bên trong đó
Anh ta lại...
Cô không phải là chưa từng có yêu đương qua, còn cả cùng lên giường với bạn trai, nhưng mà chưa từng có thành công mà thôi!
Thế mà lại bị một người đáng ghét như thế nằm rồi, vả lại còn là một con ngựa giống nữa, trong lòng của cô làm sao có thể không tức giận chứ!
Trong trí tượng tưởng của cô không phải là như thế này à, là ở bên bên cạnh với người mình thương yêu!
Thích Mặc Lâm đơn giản, hoàn toàn, chính là ác quỷ trong lòng của cô à!
So với người tình lý tưởng của cô, chỉ có vẻ ngoài phù hợp!
Trông đẹp trai, nhưng đàn ông đẹp trai nhiều như vậy, lại không phải là một mình anh ta!
Tức chết cô đi được!
Khi cô thay quần áo, Thích Mặc Lâm thì đôi mắt hoàn toàn không quay đi chằm chằm nhìn cô, cứ thể mà ngắm nhìn, anh đã cảm nhận được sự nóng nực khắp người, thật mong muốn có cô ấy
Ninh Giao vừa mới ngồi xuống, thì bị ấn mạnh lên trên giường, nụ hôn quên trời quên đất ập tới
Tên này rốt cuộc đang làm cái trò gì vậy?
Ninh Giao hoàn toàn không hiểu luôn rồi!
Cô lấy hết sức phản kháng, hai tay hai chân đều đánh lên trên người của anh ta, máu xông lên đầu, khuôn mặt trở nên đỏ ửng, thì đôi môi mới được buông ra
Thích Mặc Lâm đôi mắt long lanh nhìn cô, liếm đôi môi một cách ranh ma,
“tiểu Giao Giao, sau khi em tắm rửa sạch sẽ rồi, mùi vị thật sự không tồi”
“Tên khốn nạn!” Ninh Giao bức tức, tên lưu manh này, ai đến thu phục đi!
Cô tỏ vẻ mặt lạnh băng với Thích Mặc Lâm, sau đó thì quay người bỏ đi
Cô ấy càng như thế này, Thích Mặc Lâm càng có hứng thú đeo bám cô, xem xem người phụ nữ này, có thể hận bản thân đến bước đường cùng nào!
Còn có thể hận chết anh không thành sao!
Trong nhà hàng kiểu Pháp cao cấp tại thành phố A, Ninh Giao nghe tiếng nhạc nho nhã, ba ngày không ăn không uống, bỗng nhiên uống chút rượu, trong dạ dày vừa đau vừa khó chịu
Thích Mặc Lâm ở phía đối diện mang ánh mắt thích thú nhìn cô, khiến cô không thể không như thế này cứ phải cao ngạo suốt
Nếu không thì, nhất định sẽ bị anh ta coi thường!
Anh ta chính là đang chờ đợi để nhìn thấy cô bị cười nhạo!
“Tiểu Giao Giao, thực tế em nghĩ kỹ mà xem, giữa chúng ta, có cần thiết phải rút dao khiêu chiến như thế không? Bạn bè không thành, bạn ôm anh lại không có để tâm, em để tâm sao?”
“Tôi để tâm, quá để tâm ấy chứ!” anh ta cự tuyệt cũng nói được ra lời như vậy!
Nghĩ rằng cô là gì chứ?
“Vậy ý của em là em muốn trở thành bạn gái của anh rồi? Cũng không phải là không thể, người như anh đây đối với phụ nữ luôn rộng lượng!” anh vừa nói vừa lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, “em yêu, cái này cho em, tùy ý quẹt!”
“Anh nằm mơ đi! Tôi chẳng thèm!” ngón tay thon nhỏ của Ninh Giao cầm tấm thẻ lên, sau đó, để vào trong ly rượu ở trước mặt của Thích Mặc Lâm
Thích Mặc Lâm chăm chú nhìn hành động của cô ấy, “ha ha, xem ra em không muốn tiền của anh, thì là muốn người của anh rồi! Nói thật, anh cũng khá trúng ý ...của em”
Cô âm thầm, trừng mắt nghe lời nói tiếp theo của anh ta
Quả nhiên, phía sau vẫn còn hai từ
“Cơ thể” anh cười, nụ cười ma quái mê hoặc lòng người, “anh rất ít khi ngủ một người phụ nữ lại còn muốn ngủ lần thứ hai! Đương nhiên, đây không phải chỉ là bởi vì em là một trinh nữ đầu tiên anh ngủ!”
Trinh nữ đầu tiên?
Cô chẳng thèm tin!
Người đàn ông như Thích Mặc Lâm, không biết đã ngủ với bao nhiêu lần đầu tiên của con gái rồi!
Thế mà vẫn còn giả bộ như vậy!
“Tôi sẽ âm thầm nhìn anh giả bộ!” Ninh Giao cầm dao dĩa lên tiếp tục ăn, “tôi xem anh có thể giả bộ đến khi nở ra một bông hoa hay không!”
“Bổn thiếu gia đây người còn yêu kiều hơn cả hoa, còn cần thiết phải giả bộ? Người con gái như em, mắt nhìn rất có vấn đề!” bàn tay anh giơ lên, nhân viên phục vụ lập tức rót lại cho anh một ly rượu
“Tôi là mắt có vấn đề, tôi trước đây cứ nghĩ rằng anh chỉ là một người đàn ông bá đạo không phép lịch sự,bây giờ mới phát hiện, thế mà lại còn không biết xấu hổ hạ lưu!” sớm biết, cô đã tránh khoảng cách thật xa rồi
Kiên quyết không gặp mặt với anh ta!
“Anh không biết xấu hổ hạ lưu, em bị người đàn ông khác xấu hổ hạ lưu rồi, nói như vậy, thì vẫn là anh tốt hơn, chí ít thiếu gia anh kỹ thuật tốt, khi phục vụ em rất thoải mái, nếu thay bằng người khác, em thật sẽ khóc đó!”
Kỹ thuật tốt thì ổn, có cái gì đáng nể, có cần thiết cứ phải mang theo bên miệng hở ra chút là nói không?
Ninh Giao có chút không chịu nổi anh ta!
Vội vàng ăn xong bữa ăn, “Thích tổng, chuyện tối đó, tôi đã nghĩ kỹ rồi, kỹ thuật của anh đích thực rất tốt, vì vậy, chúng ta đều hưởng thụ rồi, vậy nên sau này xem như chưa từng có xảy ra, chúng ta từng người tự về nhà của mình, từng người tự tìm về mẹ mình! Về sau đều không liên hệ gì nữa!”
“Làm sao có thể không lên hệ? Khuê mật của em lại là chị dâu anh à!”
“Tôi không phải là khuê mật của cô ấy!”
“Anh với em thế nào là chuyện của anh, sai lầm của anh, không có liên quan đến cô ấy, em tức giận cô ấy làm cái gì!” Thích Mặc Lâm không đồng tình đi theo sau cô, “ngoan, chuyện của hai chúng ta, không nên làm phiền cô ấy!”
“Anh nghĩ nhiều rồi, tôi sẽ không làm phiền cô ấy! Anh càng không nên đi tìm cô ấy, chúng ta xem như cáo biệt tại đây!” Ninh Giao vẫy tay gọi một chiếc taxi dừng lại, từ trước mặt của Thích Mặc Lâm biến mất
“Phụt, mê lực của thiếu gia ta, chẳng nhẽ đã bị hạ thấp nhanh vậy sao? Đến một người con gái đều không hạ thủ thành công rồi ?” Thích Mặc Lâm rất hoải nghi bản thân có phải là không còn đẹp trai nữa rồi không!
......
Lê Lê mơ mơ hồ hồ tựa lên trên thành đầu giường, tối qua bị hành hạ mệt nhoài!
Nhưng mà, trong lòng của cô vẫn đang nghĩ đến chị học thế nào rồi!
Sẽ không xảy ra chuyện chứ?
Thích Mặc Lâm sẽ không lại ngủ với chị ấy rồi hả?
Cảnh Hành bưng bữa sáng vào, đứng ở bên cạnh giường, “em lại muốn nữa sao?”
“Anh mới thế! Em chẳng thèm! Em đang nghĩ đến chị học với Thích Mặc Lâm, cái tên khốn nạn đó, thật sự là quá quá đáng rồi a...” cô tức giận ngồi bật dậy ánh mắt lạnh lùng nhìn Cảnh Hành, “huynh đệ cái kiểu gì của anh à! quá hư hỏng!”
“Huynh đệ của anh là huynh đệ, anh là anh, em không thể bởi vì cậu ta, mà tỏ mặt với anh được, anh là vô tội à!” Cảnh Hành ngồi xuống bên cạnh người của cô, “em yêu, ăn sáng thôi, anh vừa mới hỏi qua Thích Mặc Lâm, bọn họ hôm qua không có gì hết, cô ấy ăn xong thì trở về nhà rồi!”
“Thật không? Anh nói là thật chứ?” Lê Lê có chút không tin lắm, dù gì hôm đó chỉ là ngoài ý muốn
Thích Mặc Lâm cái tên ngựa giống đó, là động vật suy nghĩ nửa thân dưới, biết cái gì được gọi là suy nghĩ cho tâm trạng của con gái không?
“Thật, trừ phi cậu ta lừa anh” Cảnh Hành ngồi bên cạnh giường, “có cần thiết phải mệt mỏi thành ra như thế không?”
“Anh thử xem!” cô bĩu cái miệng nhỏ, vốn dĩ bởi vì trong lòng luôn có chuyện, như thế bị anh ấy giày vò, đương nhiên mệt càng thêm mệt, mêt đến mức không tả nổi!
“Chúng ta không phải là cùng nhau vận động sao?” khuôn mặt tuấn tú của anh nở nụ cười ân ái, “vợ ơi, em muốn tự mình giấu diếm một mình vận động sao?”
Cô một mình làm sao vận động?
Vận động tư duy suy nghĩ còn được!
“Cảnh Hành, có một câu nói: vật theo loại xếp, người theo bạn phân, em phải xem xét kỹ, suy nghĩ lại anh mới được!” anh ấy sẽ không đột nhiên có một ngày cũng trở thành một người tồi tệ giống như kiểu Thích Mặc Lâm chứ!
“Vợ ơi, có một câu nói: ở cùng với một người giống mình không có khác biệt, phải kết bạn với người không giống mình, cậu ta là cậu ta, anh là anh, em đối với anh tìm hiểu không có cần thiết phải thông qua phẩm chất hành vi của một người khác mà ra kết luận với anh được!” Cảnh Hành gạt nhẹ lên trên đầu mũi của cô ấy, “em nói em như thế, có phải là ngốc nghếch không!”
“Em không có ngốc!” cô nói là sự thật mà thôi!