Cảnh Hành nhìn một lượt gã con trai đang mỉm cười, “các cậu bao nhiêu người như thế này bắt nạt một cô gái?”
“Cảnh Hành, cậu đừng tức giận à! Bọn tớ chẳng qua là giúp cậu thử người phụ nữ của cậu, có thoải mái hay không! Đây là quan tâm với cuộc sống tương lai của cậu à! quan hệ có hạnh phúc hay không hạnh phúc!”
“Tổng tài, hay là, tôi...” cô thật sự muốn nói từ chức à!
Nhưng mà cô làm sao lại không có dũng khí như thế chứ!
“Cô làm sao? Cô quả nhiên không nhìn thì biết là loại gì, hai người các cậu tối qua ở cùng nhau?” Thích Mặc Lâm nhìn bọn họ, “cô trên cơ thể này đến một chút vết hôn đều không có, Cảnh Hành, cậu làm việc thế nào vậy?”
“Đủ rồi đủ rồi! Tôi từ chức còn không được sao? Những người như các vị thật sự biết chơi đùa! Còn nữa à!” cô chỉ sang Cảnh Hành ở bên cạnh, “anh ta không phải là nam vệ của tôi!”
“Ồ...” Thích Mặc Lâm có hàm ý kéo dài giọng gật gật đầu, “Cảnh Hành, cậu vừa rồi bị người ta hất đi, xin hỏi cậu có cảm nghĩ như thế nào?”
Cảnh Hành cảm thấy như một ngọn gió từ trước mặt anh lướt qua, bóng hình đằng sau của người con gái đó...
“Các cậu chơi đùa có chút quá đà rồi đó” Cảnh Hành quay lưng, bước lớn đuổi theo sau
“Lê Lê!”
Đứng trước cửa thang máy, cô liếc nhìn buồng thang máy vẫn còn đang ở dưới tầng 1, nghĩ đi nghĩ lại, liền quay sang đi thẳng cầu thang bộ tráng lệ được rồi
“Cảnh tiên sinh, tôi trước đây đã trả lại hết tiền cho anh rồi, giữa chúng ta dường như không có quan hệ gì nữa!” cô nghe tiếng bước chân từ đằng sau truyền đến, không vui vẻ gì nói
“Đúng, tôi không có nói là cô vẫn còn nợ tiền tôi, tôi đến chỉ là muốn nói một tiếng xin lỗi với cô, bọn họ chơi đùa quen rồi, không có chừng mực, nhưng mà...”
“Nhưng mà cái gì?” Lê Lê đứng ở phía góc của cầu thang, nhìn anh ta đi lại gần, “nhưng mà, cô cũng cảm thấy đùa rất vui, không phải sao?”
“Rất vui? Tôi lần đầu tiên bị một người phụ nữ hỏi màu của quần lót, làm sao có thể đùa vui?” đôi mắt màu xanh của Cảnh Hành mỉm cười, “tôi là muốn nói, nhưng mà cô với cháu của cô trước đây trêu đùa tôi như thế, xem như là hòa, sau này bớt đi trêu chọc bọn họ”
“Tại vì sao? Bọn họ sẽ ăn tôi chắc?” cô hơi nghiêng đầu, liếc nhìn anh một cái, tiếp tục xuống tầng, “nói thật, tôi cơ bản không biết là như thế, tôi chỉ là đi cùng tổng tài đến mà thôi, vả lại đây chắc vẫn là trách anh chứ! Nếu như không phải là anh, tổng tài cơ bản thì sẽ không đưa tôi đến, trêu đùa tôi, nói là trêu đùa tôi, cuối cùng vẫn là gây khó dễ cho anh!”
Miệng của cô ấy không ngừng nói, đi xuống tầng, quay đầu lại nhìn, một góc áo của Cảnh Hành đều không có
Anh ta đi mất không phải là quá nhanh rồi sao!
Từ khi nào rời khỏi đây rồi?
Quả nhiên, Cảnh Hành là rất ghét cô
Cô đi ra khỏi cánh cửa câu lạc bộ, nhìn thấy xe của Cảnh Hành dừng lại trước cửa, tài xế từ trên xe bước xuống
“Lê tiểu thư, boss dặn dò tôi đưa cô về nhà”
“Anh ta lại có lòng tốt thế sao!” cô mói không thèm để Cảnh Hành đưa!
“Ý của Boss là Lê tiểu thư nếu như tự mình về nhà, xảy ra chuyện gì, đổ tội lên người ngài ấy thì đối với mọi người đều không ổn, vì vậy tốt nhất là để xác nhận đảm bảo sự an toàn của Lê tiểu thư vậy nên đưa Lê tiểu thư về, sau này, hai người sẽ không gặp mặt nữa”
Lê Lê hít sâu một hơi, một chân bước lên trên xe, “đều là anh ta, hại tôi không còn công việc nữa! Còn có mặt để nói không gặp mặt nữa! Không thèm, ai muốn gặp lại anh ta nữa chứ!”
Cô không vừa lòng đá một cái, “lớn lên đẹp trai giỏi lắm chắc! Cao lớn thì tài lắm chắc! Không biết màu sắc quần lót của anh ta, tôi phạm sai cái gì chứ!”
Tài xế nhìn cô đạp đạp chân, trù ẻo một câu, đứng ở bên cạnh không dám cử động
Đến khi...
“Người cô đắt hay là xe của tôi đắt?” một giọng nói thanh mảnh từ phía sau lưng truyền đến
A.......
Thật là người gặp xui xẻo rồi, thì đến uống ngụm nước lạnh đều cắn răng!
Cô rốt cuộc là gây nên nghiệp gì à!
Gặp phải kẻ vô lại cao ngạo như Cảnh Hành thế này!
Cô quay đầu lại, mỉm cười típ mắt nhìn anh, “Cảnh tiên sinh, trước đâu chúng ta đã sớm tính toán xí xóa hết rồi, xem như là ngày trước không hận ngày nay không thù, anh phá hủy mất công việc của tôi rồi! Chuyện này, anh nói sẽ phải làm thế nào giải quyết?”
“Cô muốn biết màu sắc của quần lót của tôi?” Cảnh Hành cúi đầu nhìn cô, “Lê Lê, nhìn không ra bên ngoài thì cô khá trong sáng, suy nghĩ trong lòng hoang dã như vậy...”
“Tôi không hoang dã, anh mói hoang dã!” lồng ngực của cô phập phồng gấp gáp, “không phải chỉ là một công việc thôi sao mà! Tôi sẽ tìm một công việc khác là được rồi, nhưng mà, hy vọng lần tới sẽ không gặp phải anh nữa!”
“Xin lỗi, toi cũng không có hứng thú gặp phải một người phụ nữ không quen” Cảnh Hành nhìn chiếc xe phía trước, “cô xác định không cần tiễn?”
“Không cần!”
“Nếu như cô phát sinh chuyện ngoài ý muốn an toàn con người tài sản, sẽ không cần tôi chịu trách nhiệm?”
“Không cần!” Lê Lê quay người bỏ đi, tiếng giày cào gót vang lên
Dựa theo sự tiến triển của cạm bẫy bình thường, chiếc xe sang của Cảnh Hành sẽ đi theo bên đường, sau đó trời sẽ mưa lớn, cô đáng thương ngồi lên xe của Cảnh Hành, quay về biệt thự của anh, xảy ra chuyện không thể diễn tả nổi
Nhưng mà tình hình bây giờ là, xe của Cảnh Hành lái ngược lại với chiều của cô đang đi, vả lại sắc trời khá tốt, không có gì sẽ mưa cả
Phim truyện quả nhiên đều là lừa người!
Cô cả cơ thể mệt mỏi quay về đến nhà, tiểu Bộ Bộ đã ngủ mất rồi!
Cô ngồi ở bên cạnh đầu giường nhìn khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của thằng bé, nhẹ nhàng vuốt lên làn da trắng trắng mềm mại của thẳng bé, “không biết chị có nhớ cháu không...”
Chắc sẽ thôi!
Không có người mẹ nào, sẽ sẵn sàng rời xa con trai của mình
Ngày hôm sau, cô quay về trường để lên lớp, buồn rười rượi gục trên mặt bàn trả lời tin nhắn của chị Hạ khóa trên
Ninh Giao: từ chức rồi, bản lĩnh của em khá lớn đó!
Lê Lê: tạm ổn thôi! Bầu không khí đó không phù hợp với em
Ninh Giao:ha ha...
Lê Lê không để ý nhìn thấy giáo viên đang nhìn cô, vội vàng thu điện thoại lại, mỉm cười nhìn lại giáo viên
Sau khi tan học, cô đi ra khỏi lớp nhìn thấy Ninh Giao
“Chuyện tối qua thật sự khó mở miệng, nhưng mà cuối cùng em từ chức rồi, em không đi nữa!”
“Em nghĩ cái gì chứ! Chị không có kêu em đi à!” Ninh Giao kéo cô đi ra phía ngoài, “bạn cùng phòng lôi em đi làm thêm, em gái lớp dưới của bọn chị tốt nhwu này, chuyện em không muốn đi, chị làm sao có thể ép em chứ!”
“Nói cũng đúng!” Lê Lê rất thản nhiên đi theo sau cô
Đến khi chiếc xe dừng lại ở phía trước tòa nhà khoa kỹ Viễn Hành, cô không do dự mà rụt đôi vai lại, muốn đánh trống rút lui!
Bên cạnh! Ninh Giao kéo cô xuống xe, đi vào trong tòa nhà
Kỳ quái, bảo vệ lại không có chặn cô lại!
“Chị, chỗ này, là cấm địa của em!” vào trong đại sảnh, cô mới có cơ hội để giải thích với Ninh Giao
“Cái gì mà cấm địa? Cấm địa! Woa, cấp độ giới hạn à!” trong đôi mắt của Ninh Giao bỗng phát sáng phấn khích, “chúng mình vào trong xem sao!”
“Chị, em thật sự không thể đi! Hay là em ở bên ngoài đợi chị!” cô làm sao mà xui xẻo thế à!
“Không được! Chị giúp em lấy phiếu báo danh rồi, vả lại đã giúp em đăng ký luôn!”
“Coi như là không có cơ hội quay đầu rồi phải không?” cô nếu như lại như lần trước ở công ty Thích Lâm, đi vào gặp phải người quen, cô gần đây nhất định là ngược dòng rồi!
May mắn là, đến tận khi kết thúc phỏng vấn, cô đều không có gặp phải Cảnh Hành!
Một đại tổng tài, chắc là sẽ không thường xuyên xuất hiện ở trong buổi phỏng vấn
Sau đó cô phát hiện, đối đãi của công ty Viễn Hành so với công ty Thích Lâm còn tốt hơn à!
Với lại, cô với đàn chị đều đã trúng tuyển rồi!
Không thèm quản Cảnh Hành nữa!
Đằng nào cô đã được trúng tuyển rồi!
Nhưng mà, ai có thể nói cho cô, ngày đầu tiên đi làm muộn, gặp phải đại boss là loại kinh nghiệm gì chứ