Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70712.



Sau cùng, cô thật sự lưu số điện thoại vào trong điện thoại





Tuy rằng vừa rồi là nói đùa, nhưng người trong Mẫn Gia đều đối với cô khá tốt





“Anh sẽ không phải đã kể chuyện kết hôn của chúng ta nói với mọi người rồi chứ?” cô bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này





Hành động của Mẫn Lệ không phải nhanh chóng như vậy chứ?





“Không có” anh còn chưa có nói





Bởi vì giữa bọn họ tình cảm vẫn chưa có sâu đậm quá, sau này tình cảm ổn định rồi nhất định sẽ nói





Còn đối với huynh đệ họ, anh chủ yếu là muốn nói cho bọn họ, anh cởi mác rồi!





Sẽ không còn là người độc thân trong số bọn họ nữa!





“Vậy thì tốt, em cũng cảm thấy tạm thời không nên nói” cô cười đứng dậy, rồi đi đến bên giường





Bên mép miệng lộ ra nụ cười láu lỉnh, Mẫn Lệ khi còn chưa có phản ứng kịp, người của cô đã đổ lên người anh





Đôi tay ôm lấy cổ của anh, đôi chân cắp lấy người anh, “chồng ơi, ăn cơm thôi, em đói rồi”





“Nồi lẩu vẫn cần phải mất chút thời gian chuẩn bị” đôi tay của anh lập tức ôm lại cô, “em vừa rồi không phải muốn mách lẻo sao? Làm sao không gọi điện thoại đi rồi?”





“Em quyết định tha thứ cho anh rồi, em có phải đặc biệt rộng lượng không? Em làm sao có thể độ lượng như thế? Mẫn Lệ à! Anh thật sự là tu nhân tích đức tám đời, thì mới gặp được người phụ nữ độ lượng như em thế này” cô áp sát vào tai của anh, lớn tiếng gào lên, “xuống lầu! Ăn cớm!”





“Giọng của em?”





“Anh nghe khó chịu rồi? Em nghe tiếng anh nói thì lớn...như vậy đó” cô buộc phải để anh có kinh nghiệm, thế nào được gọi là to giọng





“Không thể nào, giọng anh nói không có lớn như của em!” khuôn mặt của anh nghiêm túc





Anh có thể là có chút to giọng, những người khác đều nói mấy lần rồi, nhưng không thể nào có giọng cao vút như cô vừa rồi, ở bên tai của anh gào lên lớn tiếng như thế





“Anh còn không thừa nhận sao?” cô mặt lạnh xuống, “thả em ra, em muốn xuống tự mình đi, em không muốn để anh lại gần, nói chuyện khiến màng nhĩ tai của em đều bị rung thủng mất”





“Em khoa trương quá rồi, anh có lý do hoài nghi lời nói của em là giả” anh lại trở lại bên cạnh giường, ở trên giường thả cô xuống





Tư thế lúc nãy của bọn họ nếu như xuống lầu, bị nhìn thấy, sẽ còn nghĩ rằng bọn họ vừa làm cái gì rồi ấy chứ!





Nhưng mà khi anh muốn tiếp tục ôm lấy cô, thì cô ấy đã đi lên chiếc dép của mình, nhanh chóng suôn sẻ xuống khỏi giường





“Đi thôi!” cô bước về phía trước





Mẫn Lệ đi theo đằng sau cô





Nồi lẩu đã đặt lên trên bàn ăn, bề mặt dầu cay sôi sùng sục, bên cạnh còn có những thức ăn khác nữa, liên tiếp được mang lên





Cố Linh nhìn đống thức ăn trên bàn, nhưng lại không có loai rượu cô muốn uống!





“Rượu đâu?” cô hỏi





“Uống ít thôi, hai người chúng ta gần đây đều uống khá nhiều rồi” trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, không giống nhau





“Anh đừng đùa” cô muốn ly hôn, nhất định phải ly hôn





Ngày tháng bị quản như thế này, cô không chịu nổi!





“Uống ít đi” anh đầu hàng nhẹ nhàng luôn





Ý.....





Anh như này không phải là một chút lập trường đều không có sao?





Cô ấy chỉ ba chứ thôi thì đã đầu hàng rồi?





Một chút đều không vui





Người giúp việc mang rượu lên, nhưng mà uống ít thì cũng không phải là hai người một chai bia à?





Cô thích cay, nồi lẩu cay như thế này, lại chỉ có nửa chai bia?





“Em một chai, anh thì tùy ý, anh uống gió trời!” rượu cô muốn, cô uống một mình





“Vợ, anh phát hiện em thế mà lại là một người ích kỷ như thế đó” Mẫn Lệ nhìn một mình cô ấy độc chiếm chai rượu, cũng không có tức giận





“Thực tế, quen lâu rồi thì anh sẽ phát hiện, tật xấu của em thật sự rất nhiều, vì vậy vẫn nên là nhân lúc còn sớm thì ly hôn vẫn kịp” tật xấu của cô đúng là khá nhiều





Cô tùy tâm thành thói quen rồi, ngoại trừ nghĩa phụ, đúng là chưa có một ai có thể quản nổi cô





“Không sao, tật xấu của anh cũng không ít, vả lại cái lớn giọng nói chuyện này, chính là tật xấu lớn nhất!” anh rất muốn thay đổi, nhưng mà không kiềm chế được, trời sinh thế, sửa không nổi





“Em...nhìn ra được, cũng nghe ra được điều đó” không quản nói thế nào, rượu của cô là sẽ không chia cho anh ấy





Mẫn Lệ cũng không có đòi lại rượu của cô, chỉ là!





Cô uống rượu xong rồi, vẫn là cảm thấy rất cay, vì vậy cô lại uống thêm không ít sữa tươi





Sau cùng cũng không biết cô ấy uống no rồi hay là ăn no rồi, chiếc bụng no căng





Khi lên trên lầu, cô đột nhiên phát hiện, cô trước đây thực chất không có ăn nhiều như thế, từ sau khi ở cùng với Mẫn Lệ, thì mỗi bữa ăn đêỳ ăn nhiều như thế đó





Đều tại anh ấy, cứ khi đến bữa ăn, đều hỏi cô muốn ăn cái gì





“Mẫn Tiểu Thụ, đổ nước để tắm, em muốn đi tắm rồi!” cô đi lên cầu thang ở phía trước sai bảo anh





“Nói rồi không được gọi Mẫn Tiểu Thụ!” Mẫn Lệ bước nhanh đuổi theo cô, đi đến bên cạnh cô ấy rồi, cúi đầu xuống nhìn, “em làm sao mà không nhớ nổi, đầu óc của em là đựng gì vậy?”





“Anh nhìn thời gian xem, đã là 9 giờ tối rồi, vì vậy em thua anh 24 giờ đã hiết hiệu nghiệm, vì vậy em bây giờ không có nghĩa vụ nghe anh, nhưng mà....anh lúc này là chồng của em, anh có trách nhiệm và nghĩa vụ chăm sóc em, nghe em, đây là anh nói đó nha!” cô chỉ là nguyên văn nguyên kiện không thay đổi gì trả lại anh mà thôi





Mẫn Lệ tuy rằng rất muốn thừa nhận, anh thua cô rồi





Anh thực sự cảm thấy bản thân cần phải tìm một chú tiểu bạch thố (con thỏ nhỏ), nhưng giữa vô thức lại tìm ra một con sư tử cái





Thôi vậy thôi vậy, tự mình chọn vợ, có thể làm sao chứ? Chiều chuộng thôi!





“Em còn muốn thêm hoa hồng không?” anh vẫn nhớ cảnh trong bồn tắm tối qua





“Em không muốn, nhưng đắp cái mặt nạ vẫn là cần thiết” cô xờ xờ lên mặt, “ăn xong lẩu cay, sợ trên mặt sẽ mọc mụn”





“Sắc đẹp trời cho, sẽ không mọc mụn đâu” nhìn lên làn da mượt mà của cô ấy, rất khó có thể nghĩ rằng trên mặt của cô ấy sẽ mọc mụn





“Cảm ơn lời an ủi của anh” tuy rằng không có bất kỳ tác dụng nào





“Vẫn không có đi đổ nước tắm cho em sao? Anh tối hôm nay muốn ngủ ở trên ghế sopha phải không?” cô bỗng nhiên nói nghiêm khắc





“Vợ, em cần phải dịu dàng chút” anh vừa nói vừa bước nhanh, từ bên cạnh người cô đi nhanh





Cô làm sao dịu dàng?





Đàn ông đều thích người phụ nữ dịu dàng sao?





Cô hình như cũng không có mấy khi dịu dàng, trước đây là không có gặp được người để thích, bây giờ thì sao?





Vẫn là chưa có gặp được người thích, mà là gặp được người thú vị





Cô từ từ đi đến cánh cửa phòng tắm, nhìn thấy động tác đưa tay vào thử nhiệt độ nước của anh ấy, trong lòng đột nhiên ấm áp





Trước đây khi thấy thông tin của anh ấy, cảm thấy anh ấy là một tổng tài oai phong lẫm liệt, sau khi ở gần tiếp xúc, thực sự mỗi người đều là người bình thường mà thôi, nhưng anh ấy là một trong số những người cô gặp qua đặc biệt nhất





Bởi vì không có một ai có giọng nói lớn như anh ấy, còn rất kiên chì





“Nhiệt độ nước không tồi, có thể tắm rồi, em đứng ở trước cửa không vào, là bởi vì em muốn mời anh cùng tắm sao?” anh vừa nói vừa bắt đầu cởi áo





“Anh tại vì sao lại có sự hiểu lầm như vậy cơ chứ?” cô đứng ở trước cửa chỉ là chờ đợi anh mà thôi





Nhưng mà anh ấy nói như thế, liền bước vào trong, “anh có thể rời đi rồi”





“Anh cảm thấy hai người cùng tắm cũng khá ổn, có thể tăng thêm tình cảm, vợ ơi, chúng mình cũng tắm đi!” Mẫn Lệ có chút kích động nhìn cô ấy, bồn tắm không tồi





“Anh...” Cố Linh đột nhiên lùi ra sau, nhìn động tác cởi áo của anh ấy, đôi tay ôm lấy ngực, “cái lọ nhỏ tối qua, anh vứt rồi sao?”





“Ừm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK