Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70481.



Bùi Nhiễm Nhiễm nhắm đôi mắt lại thì giống như nghe được tiếng gào khóc thất thanh vừa nãy ở bên tai cô không ngừng hồi âm





Nếu như không phải là người quản lý đó gọi điện thoại đến, cô có phải là vĩnh viến không bào giờ biết không, dưới tình trạng không biết, cảm thấy đôi tay của mình đều nhuốm vết máu





Một đứa bé đáng yêu, cậu bé vì sao lại không có tư cách có mặt trên trần gian này cơ chứ, đến nỗi có khả năng còn là con của Cảnh Thần Hạo





Đứa bé lần trước không có rồi, anh ấy thật sự lợi hại, nhanh như thế đã có một đứa bé khác, vả lại còn không phải ở trong bụng của cô





Một hồi lâu sau mới cảm thấy cơ thế bị đè xuống, cô từ từ dịch sang bên mép giường một chút, một bàn tay lớn vòng qua ôm lấy eo của cô, cơ thể của cô nhanh chóng thì thỏm lỏm vào tỏng lòng của anh ấy





“Cảnh Thần Hạo, anh thả em ra”





“Thả em ra, thì em sẽ rơi khỏi giường mất rồi” anh làm sao có thể thả cô ra, tuyệt đối không thể nào





“Anh ôm qua người khác, không thích!” cô cựa quậy, nghĩ đến anh ấy với người phụ nữ khác phát sinh quan hệ, còn có em bé nữa





Cô đau lòng hận bản thân, buổi sáng hôm đó tại vì sao chủ động như vậy!





“Nhiễm Nhiễm” Cảnh Thần Hạo ôm chặt lấy cô, lật người đè lên trên người của cô ấy, cúi đầu nhìn cô





Đôi mắt của hai người đối diện nhau, nhưng mà ngay sau đó, Bùi Nhiễm Nhiễm nhắm nghiền lại, “anh muốn làm cái gì? Mê hoặc để em tin tưởng anh à!”





“Anh không có mê hoặc em, vậy thì em có tin tưởng anh không?” khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc nhìn chằm chằm cô, bọn họ trải qua bao nhiêu chuyện trước đây, chẳng lẽ cô ấy đều không tin tưởng mình sao?





“Em…” cô từ từ mở mắt ra, trong lòng đang bị tắc nghẹn phát hoảng, tắc đến khó chịu, “em cũng muốn tin tưởng anh, nhưng mà sự thực bày ra trước mắt, anh muốn em làm sao tin tưởng?”





“Cái gì mà sự thật bày ra trước mắt em, em chỉ là nghe lời nói của cô ta, lời nói một phía của cô ta nói là của anh thì là của anh sao?”





“Ý câu nói này của anh là bọn anh còn thật sự phát sinh quan hệ rồi? Chỉ là anh không xác định đứa bé đó có phải là của anh hay không? Vì vậy anh muốn phá bỏ đứa bé đó, Cảnh Thần Hạo, anh có phải là quá đáng quá rồi không?” anh ấy làm sao có thể làm như thế!





“Nhiễm Nhiễm…”





“Anh từ trên người em xuống, em cần phải bình tĩnh tĩnh lặng” cô thất sự cần phải suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc phát sinh chyện gì rồi





“Nếu như anh không để tâm, có thể nói anh và cô ta cấu kết như thế nào không?” cô làm sao lại có thể điều gì cũng không biết, hoàn toàn không cảm thấy gì!





Anh ấy thật sự rất lợi hại!





“Nhiễm Nhiễm, không phải là cấu kết, là ngoài ý muốn” anh đơn giản nói chút, nhưng mà chi tiết đều nói rất rõ ràng





Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêm túc lắng nghe, nghe đến cuối cung thì chỉ lạnh lùng nhếch mép, “anh thật sự là huynh đệ tốt à! Em đột nhiên cảm thấy anh và Đường Sóc quả thật không cần phải hòa hảo nữa rồi, nếu như là anh ta tuyệt đối sẽ không giúp anh giấu diếm!”





“Bởi vì trong lòng của cậu ta có em, cậu ta đương nhiên sẽ không giúp anh, em có từng nghĩ qua, em và Đường Sóc sớm đã quen biết như thế rồi, anh tại vì sao đều không có phát hiện ra em chứ? Cậu ta cái gì đều không có nói với anh, Dương Dương nhìn giống anh như thế, cậu ta đều có thể giấu trong lòng không nói nửa chữ với anh!”





Anh giận Đường Sóc rất lâu rồi, không chỉ là bởi vì chuyện lần trước, nhưng chuyện của lần trước rõ ràng là một cầu chì





Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nghĩ qua vấn đề này, Đường Sóc điều gì đều không có nói với Cảnh Thần Hạo





“Ý của anh chính là Thích Thịnh Thiên giúp anh làm như thế là đúng sao? Cậu ta cần phải như thế giúp anh? Em thật sự thà tin cậu ta không có giúp anh, em rất muốn nhìn thấy cảnh tượng đó” buổi tối hôm đó cô đau lòng cho anh ấy như vậy, gục trên giường canh giữ anh





Nhưng mà anh ấy thì sao!





Cùng với người phụ nữ khác hạnh phúc, vì không muốn để cô phát hiện, khiến cơ thể của mình thành ra như vậy, cô đau lòng lòng, thương xót rồi, nhưng mà nhận được là cái gì?





“Nhiễm Nhiễm, có dù là tình huống như thế, anh cũng sẽ không phản bội lại em, anh chỉ có hứng thú với em mà thôi” anh tuyệt dối không thể nào có cảm giác với người phụ nữ khác





“Vậy sao? Vậy thì chúng ta tìm một phim cấp 3 xem xem, anh dám có phản ứng, xem em sẽ làm cái gì!” cô một chút đều không tin cách nói đó của đàn ông





Cứ là một người đàn ông bình thường thì không thể chỉ có phản ứng với một người phụ nữ





“Nhiễm Nhiễm, anh có thể ghi nhớ em, nhìn rõ khuôn mặt của em, ngoại trừ em làm sao có thể có cảm giác với những người phụ nữ khác?” sự chú ý của cô ấy có phải là quá kém rồi không?





Tại vì sao nói tìm một phim cấp 3 xem, nếu như cô ấy muốn xem, chi bằng tự bọn họ diễn





“Nhận biết một mình em, không đại diện cơ thể của anh sẽ không có phản ứng” bệnh mù khuôn mặt chết tiêt, hoàn toàn chỉ là tấm khiên chắn





“Hơn nữa, khi anh ngủ với phụ nữ, còn muốn nhớ khuôn mặt của cô ta, lần sau lại có thể tìm cô ta sao?” nếu không thì anh ấy nhớ khuôn mặt của người khác để làm cái gì?





“Vì muốn chứng minh cho sự trong sạch của anh, đứa trẻ đó để cô ta sinh ra, rồi làm giám định AND” anh bây giờ nói thế nào đều không có tác dụng, sự thật đến lúc tự nhiên thì sẽ lộ rõ thôi





Nhìn thấy sắc mặt kiên định của anh ấy, cô bỗng nhiên có chút hoài nghi rồi





Nhưng mà lời nói chuyện ngày hôm đó phát sinh của anh ấy, làm sao nhìn đều là bọn họ đang ở bên nhau rồi, muốn cô pahir làm sao tin rằng hai người bọn họ ở trong căn phòng đó không có phát sinh





“Nếu như sinh rồi là của anh thì làm sao? Em phải làm sao? Cô ấy nữa?” lần trước chuyện cảu Bùi Nhã Phán thì xong rồi, không có tâm ý tốt lành gì





Nhưng mà tính chất của lần này không giống thế





Đứa bé đó khả năng thật sự là của anh ấy!





Cảnh Thần Hạo kiên định nhìn cô, giọn nói trầm thấp hé lộ ra không dễ dàng gì nói ra, “không có khả năng đó, sẽ không phải là của anh”





“Không phải là của anh, anh phá bỏ đứa con của người khác là không đúng!” sắc mặt của cô rất không tốt, nếu như không phải là cuộc điện thoại đó





Đứa bé của Diệp Mộ Yên đã không còn rồi





“Em bản thân đã trải qua sự đau khổ đó rồi, anh cũng đã cảm nhận qua, người lớn phạm sai lầm không có bất kỳ quan hệ nào với đứa trẻ” thật sự là một buổi tối tân hôn khác lạ, khiến cô khắc ghi nhớ mãi





Chẳng trách anh ấy không muốn cô quay trở lại như thế, đều là có âm mưu





“Nhiễm Nhiễm, vậy thì em không giận nữa? tin anh rồi?” anh cúi đầu tiến sát gần cô, “Nhiễm Nhiễm, không nói cho em biết chính là sợ em suy nghĩ quá nhiều, hiểu lầm anh”





“Chẳng may không phải là hiểu lầm thì sao?”





“Không có chẳng may”





“Ngủ đi! Ngày mai thì đi gặp cô ta” cô có chút mệt mỏi nhắm đôi mắt lại





Vừa rồi cảm thấy hôm nay cơ thể mệt mỏi, bây giờ thì là con tim mệt mỏi





Cảnh Thần Hạo ôm chặt lấy cô, nhưng đều không có ý muốn ngủ





Trong căn phòng tối om, bỗng nhiên vọng lên tiếng nói của cô, “nếu như thật sự là đứa bé của anh, em là một người rất nhỏ mọn, sẽ không thể tiếp nhận cô ta vào trong nhà!”





“Không có nếu như đó”





Bùi Nhiễm Nhiễm nghe câu trả lời kiên định của anh ấy, chỉ có thể cầu mong rằng sẽ không có!





Ngày hôm sau, nhìn hai người giống như bình thường thức dậy, xuống lầu ăn sáng, sau đó thì rời khỏi biệt thự





Trên đường đi thì là Cảnh Thần Hạo lái xe





Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu nhìn anh ấy, ánh mắt lạnh tanh, dường như bọn họ thực tế là đi đến công ty vậy





Nhưng mà hôm nay mới chủ nhật, cơ bản không phải là ngày đi làm





Đến bệnh viện Thụy Nhã, cô gặp phải Thích Thịnh Thiên





Do đó, trừng mắt với cậu ta một cái





Thích Thịnh Thiên bị cô ấy trừng như vây, đứng sững tại chỗ một chốc, lần này chết chắc rồi





Khi bị chị dâu nhìn với anh mắt như thế, chẳng lẽ anh Hạo đổ toàn bộ trách nhiệm của chuyện này lên trên người anh hết sao?





Anh thật sự là vô tội được không nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK