Và Tố Nhược Nhã ắt là hai bên khó xử, Cảnh Thần Hạo chắc sẽ không xảy ra chuyện, bà nhìn vào Diệp Mộ Yên trước mặt, “Cô Diệp, Cảnh Nhi nó không đến thăm, tôi có thể đến thăm không? Nói sao thì là cháu của Cảnh gia.”
“Bác gái đương nhiên là có thể đến thăm, An An là cháu ruột của bác mà.” Khuôn mặt Diệp Mộ Yên cười nhẹ nhàng.
“Uhm Uhm, tốt tốt, vậy tôi đi trước nhé, bữa khác lại đến thăm hai mẹ con.” Tố Nhược Nhã không thể không khẩn trương rời khỏi, không biết Cảnh Thần Hạo bây giờ sẽ nghĩ thế nào.
Bản thân gạt nó đến đây, nó nhất định không nghĩ là đến gặp Diệp Mộ Yên, bà biết bản thân nếu nói ra Cảnh Thần Hạo nhất định sẽ không đến.
Bà ra ngoài quả nhiên nhìn thấy chiếc xe còn đỗ lại.
Bà là mẹ đấy, không ngờ còn có chút sợ con trai của mình.
Bà ngồi vào trong xe, chiếc xe lập tức lái đi, bây giờ là mùa hạ, điều hòa trong xe nhiệt độ vốn dĩ rất thấp, bây giờ bà cảm giác được càng lạnh hơn, như là đã đến Nam Cực cùng chồng của bà vậy.
Hiệu quả tự mang khí lạnh đúng là mát thật!
Chiếc xe lái đi một khoảng cách rất xa, Tố Nhược Nhã mới mở miệng, “Hạo Nhi, mẹ biết trong lòng con giận, nhưng cũng là lỗi do con tạo ra, An An là con trai của con, con không thừa nhận cũng không có cách nào thay đổi được, con nếu không muốn gặp cô ta, sau này đừng gặp mặt là được rồi, nói sao thì chúng ta là người có lỗi với người ta!”
“Con chưa từng nghĩ qua muốn gặp cô ta.” Nếu không phải Tố Nhược Nhã dẫn anh đến đây, làm sao có thể nào gặp mặt được.
“Đúng đúng đúng, vậy Hạo Nhi, mẹ không làm phiền con nữa, con từ từ nghĩ cách, làm lành với Nhiễm Nhiễm đi!” Bà biết bản thân nếu nói thêm nữa, có thể sẽ càng sai hơn.
Cảnh Thần Hạo làm sao lại không muốn làm lành với Nhiễm Nhiễm, nhưng bây giờ căn bản là không có cách nào.
……
Bùi Nhiễm Nhiễm ngày đầu tiên đi làm, vẫn chưa đến thời gian tan ca liền rời khỏi văn phòng.
Người của phòng kế hoạch lại một phen xôn xao, bộ trưởng mới đến, bộ trưởng có Tề tổng bảo kê, chính là không giống nhau.
Tan ca có thể bá đạo như thế, bọn họ có phải sau này cũng có thể tan ca sớm?
Bùi Nhiễm Nhiễm muốn đi rước Dương Dương Noãn Noãn, cho nên rời khỏi trước.
Cô bây giờ đang lái là chiếc xe màu đỏ của Lâm Tri Hiểu, đến chỗ gửi xe tầng hầm, vẫn chưa đi đến bên xe mình, liền nghe thấy tiếng bấm còi.
Cô nghi hoặc nhìn vào phương hướng của tiếng còi, liền nhìn thấy Tề Viễn Dương mở cửa sổ xe, “Nhiễm Nhiễm, đi thôi! Cùng nhau đi rước Dương Dương Noãn Noãn.”
“Không cần đâu, tự mình tôi đi được rồi.” Anh khi nào có nhàn tâm như thế, không ngờ muốn cùng nhau đi rước Dương Dương Noãn Noãn.
Cô đi về phía xe của mình, sau lưng vang lên tiếng bước chân, cô vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy Tề Viễn Dương xuống xe đi về phía cô.
“Tề tổng, không cần anh theo tôi cùng nhau đi thật.” Cô hôm nay vào phòng họp, phòng kế hoạch đã có nhiều scandal như thế, không muốn nhiều thêm nữa.
“Tôi muốn đi, hơn nữa Dương Dương Noãn Noãn nói không chừng cũng muốn gặp tôi, không có người ba bên cạnh tụi nhỏ, vai người ba thân yêu, tôi cảm thấy tôi có thể thích hợp đảm nhận nó, sau này lúc tôi kết hôn sinh con, mới có kinh nghiệm.” Tề Viễn Dương đã tự mình mở cửa xe vị trí phó lái ngồi vào đó.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào anh ở trong xe, cố gắng nhịn đi cơn giận trong lòng, ngồi vào, “bằng” một tiếng dùng sức đóng cửa xe lại.
“Tôi có thể đuổi anh xuống được không?” Cô không muốn đi chung với anh thật, trong lòng Dương Dương Noãn Noãn sẽ nghĩ như thế nào.
Tề Viễn Dương từ tốn cài dây an toàn, “Không thể.”
Bùi Nhiễm Nhiễm liếc anh một cái, từ khi nào Tề Viễn Dương lái xe hay ngồi xe phải cài dây an toàn rồi?
Chưa từng nhìn thấy qua, hôm nay đúng là hiếm hoi.
“Tề tổng nếu không yên tâm kĩ thuật lái xe của tôi như thế, anh hoàn toàn có thể xuống xe, tôi không ngại chút nào.” Cô thậm chí rất muốn đá phăng anh xuống, nhưng anh cài dây an toàn rồi, đá không xuống.
“Tôi không lo lắng kĩ thuật lái xe của cô, tôi lo là cô đá tôi xuống. Dây an toàn phòng bị cô đấy.” Tề Viễn Dương không hề che giấu mở miệng.
“Đúng là hiểu tôi thật.” Cô quay chìa khóa xe, một chân đạp mạnh bàn ga, lái xe ra ngoài.
“Cô không cần phóng nhanh chứ?” Tề Viễn Dương ung dung từ tốn nói.
Bùi Nhiễm Nhiễm không quan tâm anh, tiếp tục lái nhanh đi, cô không phải muốn phóng nhanh, mà là Dương Dương Noãn Noãn sắp tan học rồi, không muốn tụi nhỏ đợi lâu.
Lúc sắp đến trường mầm non Thất Thái Quang, Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu nhìn vào Tề Viễn Dương, “Anh ở trên xe, đừng có đi xuống, tốt nhất cũng đừng mở cửa sổ xuất đầu lộ diện.”
“Lời nói của cô là sao, tôi đâu phải là tiểu thư con nhà lành cửa chính không được đi ra cửa phụ không được bước ra thời cổ đại đâu.” Không ngờ không muốn anh xuất đầu lộ diện.
“Anh không cảm thấy anh vừa xuất hiện liền quá thu hút sự chú ý sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm không hề khách sáo dội một gáo nước lạnh cho anh.
“Tôi thích thu hút sự chú ý, tôi bây giờ độc thân, đợi giải cứu.”
“Nếu anh cảm thấy trước cửa trường mầm non, thiếu phụ dẫn con hoặc bảo mẫu thích hợp anh, anh có thể xuống xe đi dụ ong bắt bướm, tôi tuyệt đối không có bất kì ý kiến nào.” Chỉ là lúc cô dẫn Dương Dương Noãn Noãn ra, tuyệt đối sẽ không quan tâm anh.
Tề Viễn Dương nhìn vào trường mầm non không xa, dựa vào lưng ghế, thong thả nói, “Thiếu phụ cũng không tồi đấy! Người ly hôn tôi cũng không ngại, bảo mẫu xinh đẹp trẻ trung có thể là đối tượng của tôi.”
“Vậy anh đi đi! Xuống xe đi! Tôi sẽ không cản trở anh đi xem mắt.” Bùi Nhiễm Nhiễm dừng xe lại, cầm chìa khóa xe liền xuống xe.
Còn Tề Viễn Dương, anh muốn làm sao bản thân cũng mặc kệ, anh có thể phải nên đi tìm một người bạn gái thật rồi, cần thiết gấp rút tìm một người bạn gái.
Bùi Nhiễm Nhiễm rất nhanh rước được Dương Dương Noãn Noãn, một tay nắm một đứa, lúc sắp đi đến trước cửa trường mầm non, liền nhìn thấy một đám người bao quanh một nơi, còn có người cầm di động hình như đang chụp hình, trong lòng cô đột nhiên có điềm báo không lành.
Hướng đó là nơi chiếc xe cô đậu, tên Tề Viễn Dương thần kinh kia, chắc sẽ không dụ ong bắt bướm ở đó thật chứ?
“Mẹ ơi, chỗ đó náo nhiệt quá!” Tay nhỏ Noãn Noãn chỉ vào đám đông đang vây kín.
Nếu không phải chiếc xe đậu ở hướng đó, cô không hề có hứng thú đi qua đó thật, hoàn toàn không muốn nhìn thấy.
Bùi Nhiễm Nhiễm nắm lấy Dương Dương Noãn Noãn, vòng qua những người vây xem, đi đến một bên khác của bọn họ, liền nhìn thấy Tề Viễn Dương dựa vào bên xe, như cười không cười nhếch mép lên, vẻ mặt đó như là người mẫu xe đang bán xe vậy.
Không những đứng đấy, còn lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, liền đã có bao nhiêu người phát điên vì anh.
Bùi Nhiễm Nhiễm mở cửa xe sau xong để Dương Dương Noãn Noãn đi vào, ánh mắt cũng làm biếng bố thí cho Tề Viễn Dương.
Nhưng Tề Viễn Dương lập tức quay lưng, mở cửa xe ra, “Nhiễm Nhiễm, chúng ta đi thôi!”
Cô là muốn đi, nhưng không hề muốn dẫn anh cùng đi tí nào.
“Anh không tiếp tục xem mắt sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm đóng cửa xe lại, bản thân cũng ngồi vào vị trí lái chính.
Tề Viễn Dương động tác còn nhanh hơn cô, bây giờ đã cài dây an toàn rồi, “Tôi là đang đợi mọi người, nhưng đám người đó nhất định vây trước mặt tôi.”
“Chú Tề điển trai như thế, cho nên mới nhiều người vây trước mặt chú.” Cơ thể nho nhỏ của Noãn Noãn ngã về trước, ngọt ngào nói.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn