Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70834.



“Không nhưng gì cả, ăn cơm thôi.” Mỗi khi cô ta xuất hiện trước mặt Đường Sóc đều rất sáng sủa ngăn nắp, cô ta luôn luôn trong bộ mặt đẹp đẽ và tốt nhất ở trước mặt anh.





Chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng cô lôi thôi lết thết như thế này, trông rất đáng yêu, đặc biệt trong lúc cô hờn dỗi.





“Tôi rất muốn nói, chúng ta không có phát sinh quan hệ gì cả, tôi không biết người chồng tương lai của mình sau này là người như thế nào, nên muốn nghĩ cho tương lai của mình, anh có thể hiểu ý tôi chứ?” cô ta ngồi bên giường cười mê mẩn.





“Không thể.”





“Anh……” cô ta hít một hơi thật sâu, “Đường Sóc! Rốt cuộc anh muốn gì nào? Tôi đã nói rất rõ ràng với anh rồi!”





Vẻ mặt Đường Sóc vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn trỗi lên từng làn sóng rung động, “là con gái, kết hôn rồi hẳn nói.”





“Nhưng anh là đàn ông mà!”





“Anh có thể kiềm chế lại.”





“……” bọn họ không còn cách nào để giao lưu tiếp nữa.





Họ không thể nào nói chuyện được với nhau trong vui vẻ.





Ôn Thủy chịu thua cắm đầu ăn cơm, sau khi ăn cơm xong tức tốc chạy về phòng mình.





Chạy vào nhà tắm, soi mình vào trong gương, lập tức la toáng lên, “a ……”





Cô trong bộ dạng quỷ quái thế này mà dám đến gặp mặt Đường Sóc cơ, khó trách tại sao anh lại có sự kiềm chế mãnh liệt đến vậy!





Cô ta lấy tay nắm một nhúm tóc, gương mặt xinh đẹp bỗng chốc nhăn nhó, “sao tôi lại có thể chưa tắm rửa này nọ mà đến gặp anh ta chứ! Ôi mất hết hình tượng của tôi rồi!”





“ưm ưm ưm……” cô ta hận đến nỗi muốn quay ngược thời gian lại.





Cô nhất định sẽ tắm gội kỹ càng, ăn diện cho thật đẹp mắt để đến gặp anh ta!





Cô ta lại chỉ vào đôi mắt mình, thâm quần nặng đến vậy, ôi cô đang làm gì nhỉ!





“Tổn thọ quá!”





Tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, lát nữa cô không còn dám đến gặp Đường Sóc nữa rồi.





Nhất định anh ta sẽ nghĩ cô rất đói khát!!





Cô ta nên làm sao đây!





Nhưng cuối cùng, cô vẫn ăn diện rất xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng tươi mới, tự nhiên nhàn nhã gõ cửa phòng của anh ta.





“Sóc ơi, sáng nay có phải anh đã bị ảo giác không? Hôm nay em lần đầu đến tìm anh đây, có phải không?” cô ta cười nhẹ hỏi.





Đường Sóc cũng phối hợp gật đầu, “ừm, lần đầu đến tìm anh, rất xinh đẹp.”





Thế mà anh ta lại giả vờ không nhớ, được thôi! Quả nhiên cô ta không nên để bộ dạng bê bối đó xuất hiện trước mặt anh, hình tượng của cô ta mà!





Hai người cùng nhau ra ngoài vui chơi, buổi tối thì đi xem phim, ăn khuya, tối nay cô không có cưỡng cầu gì cả, cô phải tỏ ra thục nữ, rụt rè.





“A Sóc, ngủ ngon.” Cô ta đứng trước cửa phòng mình, không còn cách nào vì phòng anh ta thì ở bên đối diện mà!





Vẻ mặt của cô ta cười mỉm chi, nhưng trong lòng lại suy nghĩ, nên mời cô vào trong ấy đi chứ! Mời đi chứ!





“Ngủ ngon.” Đường Sóc thấp đầu xuống đặt một nụ hôn vào trán cô, “nghỉ ngơi sớm đi, sớm mai thức dậy không muốn thấy mắt đỏ và bị thâm quần.”





Quả nhiên giả vờ mất trí, mà mất trí thì không thể là thật được!





“Được thôi!” cô ta nhất định sẽ ngủ thật ngon mà.





Cô cầm lấy thẻ phòng quay người về phòng của mình.





Ngày hôm sau.





Đường Sóc mơ màng thức dậy trên giường mình, cảm thấy có vật nặng đè trước ngực của mình, khiến anh không thể nào thở nổi?





Anh ta mở mắt ra lại phát hiện một bộ tóc đen của người phụ nữ!





Ôn Thủy!





Làm sao cô có thể ở trên giường của anh ta được?





Vả lại……





Anh di dời ánh nhìn xuống dưới, sao lại không có quần áo trên người thế?





“Thủy Thủy……”





Anh ta nhẹ nhàng gọi một tiếng.





“Ừm……” tay nhỏ của cô sờ mó vào người của anh ta, hai chân cũng gác lên người của anh, “A Sóc……”





“Em…… sao lại nằm trên giường của anh thế?” sao cô ta vẫn còn bất động nhỉ?





“Em muốn á!” cô ta mơ màng mở mắt ra, đối diện với anh, “mắt của em hết đỏ và thâm quần rồi đúng không nào? Tối qua em ngủ cùng với anh, ngủ rất ngon giấc.”





Cô ta nói xong, thân thể bèn nằm đè lên người của anh, và không mặc gì cả!





“Đầm ngủ của em đâu rồi nhỉ?” anh ta co người lại, cố gắng kiềm chế lại lửa dục và mỗi một cái tế bào đang xao động trong người mình.





“Anh cởi ra rồi.” cô ta tựa đầu vào ngực anh, tay nhỏ lượn lờ trên người anh ta, “anh có muốn không?”





“Thủy Thủy, em đứng dậy trước đã.” Anh ta sắp giữ không được rồi.





“Không được mà……”cô ta lắc đầu.





Tóc cũng buông rơi trên người anh, ngứa ngoáy, động tác và tư thế như thế này của cô ta, đặc biệt trong buổi sáng sớm như này, vỗn dĩ sẽ……





“Thủy Thủy, em đứng dậy nhanh lên.” Anh nắm chặt cánh tay của cô ta, đưa lên trên, “thức dậy đi.”





Nửa thân dưới của cô ta, và hình thể vóc dáng đều phơi bày trước mặt anh cả, Đường Sóc lập tức nhắm mắt lại, “mặc đầm vào trước đi.”





“Đừng mà……” cô ta muốn ngồi ngay phần eo của anh ta, “thể loại đàn ông nào em cũng gặp qua hết rồi, còn những thứ khác em vẫn chưa thử nghiệm! không thử thì làm sao biết tính năng có tốt không nhỉ?”





“Nhất định được, em yên tâm.” Anh ta bắt đầu đau đầu.





“Những lời anh nói……em đều không tin, em muốn tự mình thử nghiệm!” cô ta vừa dùng sức, thì cơ thể lại đè lên người anh, “anh không muốn sao? Thật sự không muốn à?”





Tay của cô sờ trúng bộ phận quan trọng của anh, “không có biểu hiện gì thể hiện sự không mong muốn cả.”





“Anh muốn, em mãn nguyện chưa?” anh ta thật sự đã phục cô rồi.





Sao tối qua lại chạy đến phòng anh nhỉ!





“Muốn thì sao anh lại ngây người ra đó làm gì nữa?” cô buông tay anh ra, cúi đầu xuống hôn vào đôi môi anh, hết sức quyến rũ khiêu khích anh.





Lý trí còn sót lại của Đường Sóc bị cô ta hôn một cái khiến anh ta đảo độn hồ đồ, dần dần từ kháng cự trở nên chủ động.





Tư thế của hai người vô tri vô giác đã thay đổi lại, cô ta mừng rỡ vì được anh ta đè lên người, đôi mắt mông lung nhìn anh ta, “lần đầu tiên, có thể sẽ đau, em muốn nhẹ tí không?”





Âm thanh của cô bỗng khiến lý trí của anh bị rút lại tí, không được!





“Thủy Thủy……” thân thể của anh nằm đè lên thân thể của cô, hơi thở hổn hển bên tai cô, hít thở nặng nề, “đợi đã……”





Anh vẫn không muốn à?





Cô còn nghĩ rằng anh ta đã muốn cô rồi!





“Anh……có phải không thích em rồi không? Nên mới không muốn em?” đại khái không có người phụ nữ nào dạn dĩ như cô cả!





Tối qua cô lại còn đến tiếp tân khách sạn lấy thẻ phòng của anh, lén lén chạy vào phòng của anh, nhưng lại……





Còn một bước nữa là đến nơi rồi.





“Không có không thích, mà là quá thích.” Anh ta dần dần nhắm mắt lại, nhức đầu kịch liệt, giọng nói cũng trở nên ngâm khẽ, “Thủy Thủy, anh muốn ngất rồi.”





“Cái gì? Anh nói gì thế?” một giây trước hai người chìm đắm mặn nồng với nhau, giây sau anh ta lại nói với cô rằng mình muốn ngất rồi!





Linh cảm cảu Đường Sóc rất chính xác, anh ta sắp bị ngất xỉu rồi!





“Đường Sóc! A Sóc! Anh đừng làm em sợ! anh sao rồi?”





Cô ta kích động đẩy người anh ra, không có chút phản ứng gì cả.





Lúc đưa anh ta đến bệnh viện, cả người cô như đang trong giấc mộng, anh ta đã tỉnh rồi mà, sao lại ngất đi thế.





Cô ta đã làm gì thế nhỉ?





Sau khi nghe được kết quả kiểm tra, thì cô ta đứng bên giường bệnh không thể nào bình tĩnh được, trong lòng thầm tự trách mình.





Cô đã ở bên anh ta một năm, biết rằng não anh ta vẫn còn viên đạn trong đó, thì ra bác sĩ nói rằng nếu như cảm xúc quá kích động, nhận được kích thích thì sẽ bị hôn mê.





Nên sáng nay cô đã khiến anh quá kích động rồi!





Là sai lầm của cô, xin lỗi, đều lỗi của cô!





“A Sóc……” cô ta chầm chậm nắm lấy tay anh. “A Sóc……”





Đường Sóc nghe thấy giọng nói của cô, chợt tỉnh dậy.





Cô bây giờ đều biết hết chuyện của anh rồi.Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK