Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70578.



Lâm Tri Hiểu nhất định không ở đây!





Lời nói của Bùi Nhiễm Nhiễm hẳn là để cho Cảnh Thần Hạo yên tâm, nhưng nhìn họ xuất hiện cùng lúc, anh vẫn cảm thấy không thoải mái, cứ nghĩ đến tin tức trên mạng ngày hôm qua là lại thấy bực.





Hôm qua Nhiễm Nhiễm đi mua đồ, toàn bộ quá trình đều có Tề Viễn Dương tháp tùng, hôm nay đến tiệc sinh nhật cũng là để tháp tùng, có phải cô làm gì cũng cần có Tề Viễn Dương đi theo?





Suy nghĩ này khiến sắc mặt Cảnh Thần Hạo không dễ coi chút nào.





Tề Viễn Dương thì lại không hề để tâm cái nhìn của anh, ngược lại anh ta ngồi ngay xuống bàn của họ, vắt chân và ung dung ngả người ra sau đầy thách thức.





Mẫn Lệ nhìn Cảnh Thần Hạo rồi lại quay sang nhìn Tề Viễn Dương, không xong rồi!





Không ngờ Hạo ca lại có tình địch, hơn nữa lại còn nặng ký như vậy, cái tên Âu Dương Lập khi trước không thể bì được!





Tề Viễn Dương với gương mặt điển trai đầy ma quái kia bỏ xa Âu Dương Lập mấy cái ngã tư!





Càng không nói đến những tin tức xuất hiện gần đây nữa, chị dâu lại không hề có ác cảm gì với Tề tổng kia, Hạo ca mà không cố lên, có khi cô vợ yêu lại theo người khác mất thôi!





Dương Dương cũng đến ngồi xuống bên Cảnh Thần Hạo, Noãn Noãn lại nũng nịu đòi ăn nên Cảnh Thần Hạo cũng chẳng rảnh rỗi để ý đến Tề Viễn Dương nữa.





Mẫn Lệ lắc lư ly rượu trong tay, nhìn Đường Sóc với gương mặt điềm nhiên phía đối diện, anh suy tính có nên rủ Đường Sóc rời khỏi bàn này không!





Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết!





Bùi Nhiễm Nhiễm khá rõ về cấu tạo của Cảnh Thiên, cô nhanh chóng tìm được phòng của Lâm Tri Hiểu.





Khi cô vào, Lâm Tri Hiểu đang uống nước.





“ Ngồi yên đó, không cần dậy làm gì .” Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức chạy tới, đặt đồ trong tay xuống, “ Cũng không biết nên mua cho cậu thứ gì nên mua bừa ít đồ, có lúc sẽ cần dùng tới .”





“ Nhiễm Nhiễm, cậu đến là được rồi còn mang theo quà cáp làm gì !” Lâm Tri Hiểu kéo tay cô ngồi xuống, hoàn toàn không để tâm đến Thích Thịnh Thiên vẫn ở trong phòng.





Thích Thịnh Thiên thấy hai người nói chuyện rôm rả nên cũng không tiện nói chen vào, anh cứ ở đó nhìn hai người.





“ Vậy sao được, dù thế nào cũng phải mang quà đến chào con nuôi của tớ chứ, xem nào, chắc còn khoảng một tháng nữa là sinh rồi nhỉ !” Bùi Nhiễm Nhiễm tươi cười, thời gian trôi nhanh quá.





“ Ừm, nhưng tớ sợ lắm, vừa hồi hộp vừa sợ .” Tay kia, cô sờ lên bụng mình. Lần đầu làm mẹ, cô có cảm giác hồi hộp lại mong mỏi.





“ Không sao đâu, không cần lo, còn có Thích Thịnh Thiên mà! Trừ chuyện này cậu ấy không chia ngọt sẻ bùi được thì những chuyện khác cậu hoàn toàn không cần lo lắng gì cả .” Khi xưa cô sinh Dương Dương Noãn Noãn ở nước ngoài cũng đều tự một mình chăm sóc.





Chỉ có mấy ngày đầu sau sinh không tự được, phải nhờ người hộ tá chăm sóc.





“ Chị dâu nói đúng, không cần lo! Tiểu Mật Nguyệt nhà chúng ta ngoan lắm !” Thích Thịnh Thiên nói đế vào một câu.





“ Chị dâu, cũng không sớm nữa, chị có cần đi ăn cơm trước không, chúng em lát nữa cũng sẽ ra theo .” Thích Thịnh Thiên đứng dậy, ngồi xuống cạnh bên Lâm Tri Hiểu.





“ Hai người......” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn chiếc bụng bự của Lâm Tri Hiểu, “ Nếu không tiện thì đừng miễn cưỡng, không cần ra ngoài đó cũng được, ngoài kia đông người, tớ sợ nhỡ đâu thì sao .”





Thực chất sinh nhật của Lâm Tri Hiểu chỉ là cái cớ, chủ yếu là để cho chị dâu và Hạo ca hâm nóng, củng cố tình cảm!





“ Ngoài đó không thích hợp với bà bầu, cứ an toàn là trên hết !” Bùi Nhiễm Nhiễm đứng dậy nhìn hai người, “ Vậy tớ ra ngoài trước, Dương Dương Noãn Noãn vẫn chơi ngoài đó .”





“ Chị dâu đi từ từ nhé !” Thích Thịnh Thiên tươi cười tiễn cô ra ngoài.





Bùi Nhiễm Nhiễm vừa đi khỏi, Thích Thịnh Thiên đã khó lòng nhịn được, anh vội đặt một nụ hôn lên má Lâm Tri Hiểu, “ Vợ yêu, anh ở đây với em, lát nữa phục vụ sẽ đem bữa tối vào cho em .”





“ Em không đi cũng được, vì thật sự không tiện, nhưng anh không ra ngoài đó có được không ?”





“ Anh đi chứ! Lát nữa !” Anh còn có kế hoạch của mình, phải ra đó chứ!





“ Thế còn được, em cũng chẳng muốn đi, bụng to thế này, không biết hai người họ sao rồi, có làm lành chưa, em thấy lo lắm !” Lâm Tri Hiểu dựa lên vai chồng, vẻ mặt lo lắng.





“ Vợ yêu, em quên bác sĩ nói thế nào với em rồi sao, đừng có suy nghĩ nhiều, cũng không được lo lắng buồn rầu. Không sao cả đâu, cho dù tối nay họ không làm lành thì ít nhất họ cũng gặp mặt rồi, như vậy cũng là có tiến bộ .” Thích Thịnh Thiên cười, anh ôm vợ trong tay.





Lâm Tri Hiểu không hỏi thêm tiến bộ như thế nào, cô đúng là không được suy nghĩ nhiều, sẽ dễ ảnh hưởng đến baby.





Bùi Nhiễm Nhiễm trở lại đại sảnh, mọi ngươi đều đang ăn cơm, mặc dù Thích Thịnh Thiên và Lâm Tri Hiểu chưa ai có mặt.





Cô tiến lại chiếc bàn có Cảnh Thần Hạo, Dương Dương Noãn Noãn đều ngồi bên cạnh anh, cả hai đều được anh chăm sóc ăn uống đầy đủ, còn Tề Viễn Dương không ngờ cũng ngồi ở bàn đó!





Họ đang định làm gì vậy!





Cô vẫn chưa kịp bước đến bàn, đã thấy Cảnh Thần Hạo dịch một chỗ cho Noãn Noãn rồi, chiếc ghế cạnh anh đã trống.





Nhưng thực ra bàn này...... còn mấy chỗ ghế trống khác, ví dụ vị trí bên cạnh Tề Viễn Dương, hoặc cạnh bên Đường Sóc, nhưng hai chiếc ghế đó cô cũng không thể ngồi được, chỉ có thể ngồi xuống giữa Noãn Noãn và anh ta.





Như vậy cô có thể chăm sóc cho Noãn Noãn.





“ Chị dâu! Cuối cùng chị cũng quay lại rồi, mọi người đều đang đợi chị !” Cô vừa ngồi xuống, Mẫn Lệ đã lớn tiếng.





Cô mới phát hiện mọi người đúng là đều đang đợi cô, chỉ có Noãn Noãn ăn một chút.





“ Lần sau không cần đợi tôi đâu, mọi người cứ ăn trước đi !” Bùi Nhiễm Nhiễm bình thản nhìn họ, “ Ăn thôi! Thích Thịnh Thiên chắc tạm thời không xuất hiện đâu .”





Trên bàn ăn, mọi người hòa hợp bất thường, không hiểu có phải do cô nhìn lầm không mà Tề Viễn Dương phía đối diện cũng yên tĩnh, nhã nhặn dùng bữa.





Cảnh Thần Hạo bên cạnh vẫn luôn chăm sóc cho cô, gắp thức ăn cho cô. Cô quay sang nhìn gương mặt điển trai của chồng mình, “ Anh chỉ chăm cho tôi, con trai anh đâu ?”





Cô chẳng thấy anh chăm Dương Dương bao giờ.





“ Nó lớn rồi, tự ăn được .” Cảnh Thần Hạo sắc mặt không đổi.





“ Nhưng em còn lớn hơn con nó, em càng tự biết ăn .” Cô mà nói lý thì khó ai thắng được.





“ Vợ yêu, anh muốn chăm cho em, không muốn chăm cho chồng nhà người ta .” Cảnh Thần Hạo tiến sát lại gần cô, “ Cánh gà này em thích ăn này .”





“ Chồng nhà người ta giờ cũng là con trai anh .” Anh còn nói mấy chuyện xa lắc lơ nữa.





“ Dương Dương......” Bùi Nhiễm Nhiễm lo lắng cho con trai.





“ Mami, con tự ăn được .” Dương Dương trầm tĩnh.





“ Được rồi !” Bùi Nhiễm Nhiễm không nói gì nữa, yên lặng ăn.





Không khí trong hội trường vô cùng náo nhiệt, người đàn ông bên cạnh vẫn luôn chăm sóc cho cô, cô thì chăm cho Noãn Noãn, thi thoảng cũng xem xem Dương Dương ra sao rồi, còn người khác thì tạm thời không nằm trong phạm vi cô cần để tâm.





Đây có phải tiệc sinh nhật đâu, rõ ràng chỉ là một buổi tiệc bình thường với quy mô lớn thôi, hơn nữa Tề Viễn Dương nói sẽ đến tham gia để kiếm bạn gái mà?





Bao nhiêu mỹ nữ nháy nhó anh ta như vậy mà anh ta chẳng buồn liếc người ta một cái!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK