Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70938.



“Anh là đang dạy em.”





“Anh là ăn chắc em sau này nhất định gả cho anh, liền ra sức ăn hiếp em! Anh đợi đấy, em sau này nhất định cũng ăn hiếp anh!” Cô vẫn nghĩ ra ăn hiếp như thế nào, sau này sẽ suy nghĩ lại!





Cảnh Bùi Dương nhìn vào vẻ mặt của cô, mềm lòng nói, “Trong vòng năm phút, thông cảm cho em.”





“Dương Dương tốt thật! Cô bắt đầu mong đợi, 85 điểm, chắc là sẽ có đấy!” Cô cứ nhìn lên tờ giấy thi, móc móc!





Nhất định là phải móc móc!





Đừng có đánh chéo nữa!





“Câu cuối cùng là làm sai, trừ 10 điểm! Không được, Dương Dương không được như thế! Điểm từng bước đâu! Công thức đằng trước em làm đúng đấy!” Tay nhỏ cô chỉ vào công thức, “Cho 2 điểm thôi, anh không cho điểm em, anh là cố ý đấy, anh không muốn ngủ chung với em!”





“Mật Nguyệt, em đã trưởng thành rồi……”





“Em trưởng thành rồi không phải là vợ anh sao? Không phải là anh cưng nhất sao?” Cô bĩu môi, “Dương Dương, anh quá đáng! Em phải nói cho dì nghe, anh ăn hiếp em!”





“Anh ăn hiếp em cái gì?” Anh đặt tờ giấy thi xuống, đứng dậy, thân hình cao to nhìn xuống, “Mật Nguyệt, tắm rửa, đi ngủ, anh ngủ chung.”





“Vâng!” Buồn bực vừa nãy của cô biến mất hết!





“La la la, Dương Dương ngủ chung, em nhất định sẽ thuận lợi thi trung học được!” Cô cười cực kì vui!





Cảnh Bùi Dương thu dọn giấy thi xong, đặt gọn lại, sau đó rời khỏi.





Anh ở phòng của mình tắm ra, trên giường lớn Mật Nguyệt bắt chéo đùi, cô cực khổ đợi lâu như thế, mới thắng được cơ hội Dương Dương ngủ chung.





Mới không thể bỏ qua được!





Anh duỗi tóc đi qua đến, cô bé nhỏ đã dần dần trưởng thành, vẻ mặt nhỏ càng ngày càng lớn, cũng càng ngày càng tinh tế!





Mặc bộ đầm ngủ màu hồng nhạt mỏng manh, trước ngực hơi nhô lên, đôi chân thon trắng lộ ra, đôi mắt linh động tinh nghịch nhìn vào anh, như là ngôi sao sáng lấp lánh nhất trong bầu trời đêm.





“Ngoan ngoãn đi ngủ, không được nhúc nhích lung tung, ngày mai còn phải dậy sớm đi học.” Anh đi đến bên giường, vứt khăn lông trên tay xuống.





“Em sẽ ngoan ngoãn mà!” Cô sẽ không nhúc nhích lung tung, chỉ cần ôm anh ngủ là được!





Hai người nằm trên giường, anh cố ý duy trì khoảng cách, nhưng khoảnh khắc sau cô từ đằng sau ôm lấy anh, “Dương Dương, em sau này thi rớt đại học, anh có chê em không?”





“Không.”





Cô cho dù thi trượt cấp ba, anh cũng sẽ không chê cô.





Bất kể cô thế nào, cũng là tiểu thê tử của anh.





“Dương Dương tốt thật, em sẽ cố gắng!” Cô sẽ cố gắng xứng đôi với anh, lúc đứng bên cạnh anh, tất cả mọi người đều nói hai người là đẹp đôi nhất!





Cô muốn chính là đứng bên cạnh anh!





Ôm anh ngủ rất ngon lành, như là có năng lượng vô cùng vậy, ấm áp, an tâm, một sự bảo vệ lớn mạnh che chở cô.





Thấm thoát đã đến kì thi trung học, trong lòng cô rất căng thẳng.





Trường học càng ngày càng gần, cô hít một hơi thở thật dài, “Dương Dương, em căng thẳng……”





Cảnh Bùi Dương nhìn thấy ngực cô không ngực bấp bênh, đích thực rất là căng thẳng!





Ôm lấy cơ thể nhỏ của cô, cúi đầu hôn lên một nụ hôn nhẹ nhàng trước trán cô, “Đừng căng thẳng, anh ở bên ngoài đợi em.”





“Uhm!” Cô cố gắng không căng thẳng!





Thi cử trong ba ngày, mỗi lần phát đề cô đều rất là hồi họp, nhưng những câu hỏi này đối với cô hình như không khó cho lắm.





Lần thi cuối cùng, trên mặt cô cuối cùng lộ niềm vui, cuộc thi trung học của cô kết thúc rồi!





“Cảnh Hành!” Cô nhìn thấy người đang đi trước mặt, đuổi theo lên đó, “Hội tốt nghiệp, cậu có đi không?”





“Đi chứ!” Sao đi chăng nữa cậu cũng đang buồn chán, “Cậu không đi?”





“Tôi vẫn còn đang suy nghĩ! Dương Dương đang rước tôi đấy! Lỡ như chúng tôi cùng nhau đi nước ngoài thì sao!” Vậy cô sẽ không có thời gian đi!





“Cậu có thể xin học cao trung ở nước ngoài!” Cậu thong thả đề xuất.





“Không chứ!” Cô không thể tưởng tượng được bản thân ở trong cái cảnh học tập ở giữa đám đông người nước ngoài.





Nói không chừng một người bạn cũng tìm không ra, cô không muốn!





“Tùy cậu……”





“Cậu muốn đi?” Cô đi theo bước chân của Cảnh Hành, “Cậu muốn đi nước ngoài du học thật?”





“Uhm, cao trung và đại học.”





“Được thôi! Vậy chúng ta chỉ có thể……mấy năm sau gặp lại rồi! Dương Dương sắp tốt nghiệp đại học rồi, theo như ý nguyện của chú Cảnh rất là muốn anh ấy kế thừa công ty, anh ấy chắc sẽ trở về! Cho nên tôi mới không đi!”





“Anh hai phải học thạc sĩ, tạm thời sẽ không tốt nghiệp!” Nhưng công ty trái lại đúng là giao cho anh hai thật!





Đáng thương thật!





Ba mẹ đã triệt để buông xuôi gánh nặng rồi!





“……” Cô không ngờ không biết!





Dương Dương đáng ghét, không ngờ không nói cho cô biết!





Trước cổng trường học, hai người chia tay!





Cảnh Hành ắt nhiên là tài xế Cảnh gia đến đón.





Dương Dương nhìn vào Mật Nguyệt bĩu môi lên xe, không giống như ngày xưa vừa lên xe đã ôm anh thắm thiết, mà là rất là tức giận.





Hình ảnh này, hiếm gặp quá!





“Sao thế?” Anh tra hỏi!





“Em không sao, chính là anh có sao!” Cô hất hàm lên, “Em tưởng rằng anh ở lại trong nước, nhưng anh vẫn là đi nước ngoài học thạc sĩ!”





Cô tưởng rằng lúc cao trung, Dương Dương có thể ở đây đấy!





“Anh……” Anh đích thực đang suy nghĩ chuyện này, vẫn chưa có xác định!





Nhất định là Cảnh Hành nói cô nghe!





“Dương Dương, không sao, anh đi đi! Em chỉ là cảm thấy lúc em nhớ anh, lại chỉ có thể ngăn cách bằng màn hình rồi!” Cô rất là buồn bã!





“Có thời gian sẽ trở về ở bên em, như là dạo gần đây vậy.” Anh cũng đang xử lý công việc, cũng đang ở bên cô.





“Vậy anh khi nào trở về?” Anh chắc sẽ không ở đây suốt chứ?





“Đợi sau khi em ra được bảng thành tích.” Anh vẫn chưa xác định đi học ở đâu.





“Vẫn còn tận nửa tháng đấy! Khoảng thời gian này anh làm gì?” Cô tò mò tra hỏi.





“Công ty, ba mẹ đi du lịch rồi!” Đây là nguyện vọng n năm trước đó của ba.





Rất muốn anh trưởng thành, sau đó không cần lo công ty, dẫn theo mẹ đi chơi khắp nơi!





“Em mặc kệ, Dương Dương ở đây, chúng ta liền có thể gặp mặt nhau! Cao trung em cũng sẽ ngoan ngoãn học tập đấy!”





“Uhm, Mật Nguyệt nhà anh là ngoan nhất.” Cành Bùi Dương nhìn vào vẻ mặt đáng yêu của cô, “Dẫn em đi ăn, thả lỏng vài ngày.”





“Vâng ạ!” Cô đã triệt để không cần ba mẹ quản nữa, đều là Dương Dương đang quản.





Ở bên anh, nghe lời anh, ba mẹ cũng yên tâm!





Sau kì thi trung học, đi tỉnh chơi vài ngày, sau khi lại một lần trở về thành phố A, Cảnh Bùi Dương liền đến công ty!





Và cô lại bắt đầu bi thường liên hệ lại khóa học vĩ cầm, còn một bên thấp thỏm đợi thành tích.





Còn Cảnh Hành không hề để tâm, sớm ở trên mạng đã thông qua cuộc thi của trường cao trung nước ngoài, được nhận rồi!





Cậu sẽ cùng Dương Dương rời khỏi, sau đó đi nước ngoài!





Rõ ràng ngày xưa nói là để Cảnh Hành bảo vệ cô, cho nên mới đi học sớm, nhưng bây giờ Cảnh Hành một mình đi nước ngoài.





Cao trung của cô sẽ không quá thảm chứ?





Nghe nói cao trung đều rất là nghiêm khắc, hơn nữa đặc biệt nghiêm!





Cô không muốn ở ký túc xá, cô nhất định không ở chung với những bạn học khác, cô không quen!





Thành tích trung học đã ra rồi, cô thi cũng khá tốt.





“Dương Dương! Dương Dương!” Cô xông vào văn phòng của anh, “Em tra được bảng thành tích rồi! Em được 600 mấy điểm nè! Em lợi hại chứ!”





Cảnh Bùi Dương đang vùi đầu xem văn kiện ngẩng đầu lên, gặp trúng đôi mắt hưng phấn của cô, ánh mắt đen láy cưng chiều cười, “Lợi hại thật.”





“Đó là, cũng không xem thử là ai dạy em!” Cô cười đi đến bên cạnh anh, “Dương Dương, em nên học trường nào đây! Em không muốn ở ký túc xá!”





“Uhm, anh lựa chọn giúp em, một lát anh còn có cuộc họp, phải bận, em đi chơi trước đi!”





“Vâng ạ!” Cô cười cúi đầu, quyết đoán trên má anh hôn một cái, sau đó liền ngoan ngoãn ngồi ở sofa đối diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK